Giới thiệu

Chỉnh sửa lần cuối lúc 2023-09-21 04:28:37 (UTC).

Giới thiệu
Photo by Burst from Pexels

Nội dung trang này sẽ được cập nhật liên tục để cung cấp những thông tin mới nhất.

Thông tin cơ bản

  • Nickname: manhhomienbienthuy, naa (mọi chữ cái đều viết thường).
  • Cao 168cm, nặng 62kg (thông số này thay đổi tuỳ thời tiết).
  • Sở thích: Du lịch, chụp ảnh, đọc sách (không phải sách gì cao siêu cả, tôi thích đọc truyện trinh thám, truyện kiếm hiệp, các tiểu thuyết kinh điển, v.v…).
  • Ngôn ngữ lập trình ưa thích: Python.
  • Editor ưa thích: Emacs.

Thông tin khác

Tôi sinh ra và lớn lên ở Việt Nam. Đất nước tôi chưa hẳn đã phát triển, nhưng tôi thấy đó là một đất nước tươi đẹp. Tôi cũng đã có một quãng thời gian học tập, sinh sống ở Nhật Bản. Đất nước họ có những điều tốt hơn, nhưng không hẳn mọi thứ đều như vậy. Sau một thời gian tôi nhận ra rằng, đâu cũng trong gầm trời này cả, về cơ bản các nước đều có những vấn đề riêng.

Phần lớn thời gian tôi dành cho tình yêu của tôi: vợ (tình yêu lớn) và con gái (tình yêu nhỏ). Tôi cố gắng dành thời gian cho họ, tất nhiên là vẫn phải đi làm, nhưng tôi không muốn qua sa đà vào công việc. Chúng tôi lên kế hoạch đi du lịch hằng năm, mỗi năm vài lần, đi cho biết đó biết đây.

Từ khi còn nhỏ, tôi đã rất đam mê công nghệ thông tin. Một phần vì các bộ phim (hư cấu) thời đó đã cho tôi những ấn tượng rất khó quên. Các nhân vật trong những bộ phim đó thật ngầu, thật tài năng và tôi muốn được như họ 😁. Giờ đây thì tôi biết rằng mọi thứ trên phim chỉ là diễn và thậm chí nó còn khác rất xa so với thực tế. Thế nhưng đam mê đã đến từ lúc nào mất rồi.

Tôi thích Python, đó là một ngôn ngữ lập trình mạnh mẽ nhưng rất mềm dẻo. Đây là ngôn ngữ dạng script đầu tiên mà tôi học, học một cách bài bản, trước cả JavaScript. Lúc đầu thì tôi thấy nó cũng bình thường, học để lấy tín chỉ thôi mà 😆 nhưng sau càng tìm hiểu càng thấy nó hay. Thế mới thấy, duyên gặp gỡ ban đầu là rất quan trọng.

Sau này học nhiều hơn, rồi đi làm, tôi tiếp xúc với nhiều ngôn ngữ lập trình hơn, nhưng vẫn luôn thấy Python là hay nhất.

Ruby là ngôn ngữ tôi đã có hơn 5 năm làm việc cùng, do yêu cầu của công việc. Thế nhưng cá nhân tôi không thích ngôn ngữ này, nó có một thiết kế tù túng, có thể nói là một thiết kế tồi. Nó được nâng tầm quan điểm quá mức chỉ vì do một người Nhật thiết kế mà thôi (tôi đang làm cho một công ty Nhật).

Gọi là làm việc với Ruby nhưng thực ra tôi (và nhiều người khác) chỉ làm việc với Ruby on Rails là chính. Ruby on Rails có rất nhiều ưu điểm để được chọn làm framework phát triển web: cho phép phát triển nhanh, thư viện nhiều, cộng đồng lớn. Nó mở rộng Ruby tới mức mà làm việc với Rails nhiều, tôi cũng không phân biệt được hàm nào là của Ruby gốc, hàm nào của Rails thêm vào nữa.

Đến thời điểm hiện tại thì tôi đã chuyển việc qua 3 công ty, đều làm cho thị trường Nhật. Tuy nhiên, tôi đã không còn làm Ruby on Rails nữa. Hiện nay, ở Nhật thì vẫn nhiều dịch vụ sử dụng framework này, nhưng nó không còn hot như những năm 2012~2014 nữa.

Với sự phát triển của những ngôn ngữ lập trình khác, giờ đây những ưu điểm của Ruby on Rails đã không còn là ưu điểm nổi bật nữa. Hiện tại combo mà tôi làm việc nhiều nhất là ReactJS + Node.js (code chung ngôn ngữ TypeScript cho cả backend và frontend).

Những ưu điểm trước đây của Rails đều có trên Node.js, Node.js lại có hiệu suất tốt hơn rất nhiều nên combo này là vô cùng hợp lý. Hơn nữa code chung ngôn ngữ cho cả backend và frontend cũng nhàn hơn, đỡ bị lẫn lộn lúc snake_case, lúc lại camelCase (mệt cả người 😫).

Emacs là editor yêu thích của tôi. Tôi biết đến Emacs theo cách gần như là bắt buộc (bị bắt sử dụng khi học lập trình C). Thế nhưng, dần dần, tìm hiểu thêm về emacs lisp thì lại thấy yêu thích nó từ lúc nào. Trường hợp này cũng giống Python, duyên gặp gỡ vẫn là quan trọng nhất.

Tuy rất yêu thích Emacs, nhưng tôi chỉ sử dụng Emacs cho việc cá nhân, code vài bài toán nho nhỏ. Trong công việc tôi sử dụng Visual Studio Code (vscode) là chính. Với combo thần thánh dùng TypeScript do Microsoft phát triển thì vscode (cũng do Microsoft phát triển) là lựa chọn rất hợp lý.

vscode tốt hơn Emacs khi phải làm việc với số lượng file nhiều. Hơn nữa, phím tắt của vscode lại ngắn hơn nên dùng đỡ mỏi tay hơn 😄. Emacs có rất nhiều tính năng mạnh mẽ, vượt ra ngoài một editor nhưng tôi không dùng đến những tính năng ấy. Và với nhu cầu một editor phục vụ công việc thì vscode là lựa chọn đúng hơn.

Một đối thủ của Emacs là vim tôi cũng có tìm hiểu qua, và có thể sử dụng nhiều thao tác cơ bản. Thế nhưng, vì đã có ấn tượng với Emacs nên tôi không có nhu cầu tìm hiểu thêm nữa. Các thao tác cơ bản cũng đủ dùng rồi, vì tôi cũng chỉ dùng vim để biên tập đơn giản mà thôi.

Tại sao tôi biết blog?

Tôi tạo blog này là nơi để biểu lộ cảm xúc của mình. Có những cảm xúc thật khó có thể diễn tả được bằng lời nói. Nhưng sức mạnh của ký tự mạnh hơn âm thanh. Và với tôi, viết thì thường dễ hơn nói. Có nhiều thứ thứ không biết phải nói thế nào, nhưng viết ra thì dễ dàng hơn nhiều. Cũng dễ hiểu thôi, sau khi viết xong thì có thể xem và sửa lại nữa mà.

Viết blog cùng với rất nhiều việc khác, tôi vẫn mang trong mình hy vọng rằng, sẽ có ngày thế giới sẽ hiểu tôi, hiểu được thế giới của tôi, và hiểu tôi đang nhìn thế giới như thế nào. Đồng thời, tôi cũng có cơ hội hiểu hơn về phần còn lại của thế giới. Có thể nói rằng, từ trước tới giờ chưa có ai hiểu được tôi.

Điều đó là bình thường, bản thân tôi nhiều lúc cũng không hiểu được chính mình. Nhưng cuộc sống một mình một thế giới không dễ dàng gì. Tôi nghĩ, người ta không hiểu. Những gì người ta nghĩ, tôi lại nghĩ khác. Nói chung cuộc sống của tôi đang theo một quỹ đạo rất riêng của mình, hoàn toàn không liên quan gì đến quỹ đạo chung của thế giới.

Trong cuộc sống ấy, tôi dần trở nên cô đơn, lạc lõng. Tôi không muốn tiếp tục cuộc sống đó nữa, cũng giống như tôi không hề muốn mình rơi vào cuộc sống như vậy.

Các entries trên blog này được viết theo cảm hứng, và không theo bất cứ một quy luật nào cả. Lúc nào có cảm xúc thì viết. Và dù lời lẽ không phải là hay lắm, thậm chí có khi có cả lỗi đánh máy, nhưng dù sao, thì đây cũng là sự cố gắng của tôi.

How I do my computing

Tôi được cấp một chiếc MacBook Pro (đời 2020 có touch bar), khách hàng cấp thêm một chiếc đời 2017 nữa để làm việc. Tôi thích macOS, nó vừa có một giao diện đẹp, hiệu năng tốt, lại có khả năng làm các công việc khác bằng command line. Nhân tiện đây tôi mới để ý, hóa ra mình chưa từng sở hữu bất kỳ desktop nào 😂.

Tôi cũng sở hữu một chiếc MacBook Pro (đời 2011, hơi cũ nhưng vẫn dùng tốt 👍) để dùng cho việc cá nhân. Chiếc máy này đã không còn nhận được cập nhật phần mềm từ Apple. Tôi đã cài một bản phân phối Linux cho nó.

Trước đó, tôi đã từng được cấp một chiếc MacBook đời 2013, một chiếc Dell Inspiron, một chiếc VAIO nhưng không phải của SONY, tất cả đều chạy Windows 10. Tuy nhiên, việc lập trình trên Windows 10 có rất nhiều vấn đề, nhất là khi cần cài đặt các package cần thiết. Có cảm giác những ngôn ngữ mà tôi làm việc coi Windows là sự ưu tiên thấp nhất để hỗ trợ. Đó là những máy tính Windows cuối cùng mà tôi tiếp xúc. Hệ điều hành Windows 11 mới nhất tôi cũng chưa có cơ hội dùng lần nào.

Windows 10 đã khác khá nhiều, việc cài đặt đã dễ dàng hơn, về cơ bản tôi không gặp khó khăn gì khi làm việc với Windows. Nhưng Windows chưa thể so được với MacOS hay Linux trong việc lập trình. Đặc biệt, Windows rất lằng nhằng trong việc thiết lập cấu hình khi tồn tại song song cả Control Panel (như những đời cũ) và Settings.

Dùng MacBook rất thích, ngoại hình đẹp, phần cứng tốt, hệ điều hành dễ sử dụng cho cả lập trình và các công việc khác. Tuy nhiên MacBook mà tôi đang dùng chỉ có cổng Thunderbolt 3 nên việc kết nối với các thiết bị ngoại vi hết sức thiếu thốn. Tôi đã xin công ty một chiếc USB Dock Station (hoặc USB hub, không chắc lắm về tên gọi 😓), tuy không được gọn gàng lắm nhưng cũng ổn.

Hệ điều hành MacOS không có một trình quản lý package “chính hãng”, nên tôi sử dụng Homebrew. Đó là một trình quản lý rất tốt, sử dụng nó tiện lợi rất nhiều. Nếu không, các thao tác cài đặt cũng như cấu hình package phải làm bằng tay thì rất mất thời gian, nhất là khi cần update.

Tôi mua một chiếc Filco Majestouch 2 để sử dụng, trước đó tôi dùng một chiếc Filco Majestouch Ninja. Bàn phím cơ cho tôi cảm giác gõ tốt hơn hẳn những bàn phím mà tôi đã từng sử dụng trước đây (chủ yếu là bàn phím đi kèm máy, ngoài ra thì tôi có mua một bàn phím membrane của Elecom). Tôi sử dụng switch Cherry MX Blue (clicky), tuy nhiên vì tiếng ồn của nó tôi đã chuyển sang Black (linear).

Tôi đã từng nghe chuyện ông Richard Stallman bị đau tay vài năm vì dùng bàn phím quá nặng. Và tôi cũng lo lắng mình dùng Cherry MX Black sẽ có nguy cơ bị như vậy. Thế nhưng sau khoảng 1 năm thì mọi việc vẫn ổn 😄. Thỉnh thoảng tôi cũng thấy hơi mỏi tay nếu đánh máy nhiều, không biết do bàn phím hay do nguyên nhân nào khác. Hiện tượng này biến mất tương đối nhanh nên tôi thấy chưa cần phải lo lắng về nó.

Rất lâu trước đây, thời sinh viên, tôi có sử dụng một chiếc VAIO (của SONY), chiếc máy đã cũ và đến năm 2023 đã chính thức hỏng. Máy tính đó sử dụng Windows Vista đi kèm máy. Nhưng vì yêu cầu của việc học tập lúc đó, tôi cài đặt thêm Ubuntu 9.10 (đây là bản phân phối Linux đầu tiên mà tôi tiếp xúc).

Trước đó nữa, tôi đã có cơ hội tiếp xúc với các phiên bản khác nhau của hệ điều hành Windows: Windows 95, Windows 98, Windows XP và cả Windows Server 2003, tất cả đều được cài đặt trên desktop. Tuy nhiên thời đó tôi chưa có máy tính, tôi chỉ được “dùng ké” máy tính của người khác. Chúng đã cho tôi những trải nghiệm đầu tiên với máy tính 😍.

Hệ điều hành Linux là một hệ điều hành tốt đối với những người làm về IT như tôi, nhưng thực sự nó không phải là thứ dành cho tất cả mọi người. Tôi đã sử dụng Ubuntu, bản phân phối được cho là dễ dùng nhất rồi mà vẫn cảm thấy họ còn quá nhiều thứ phải làm.

Hệ điều hành Linux rất mạnh mẽ, nhưng nó chỉ có thể thể hiện sức mạnh đối với những người có chút kiến thức, vì nhiều thao tác của nó phải thực hiện bằng command line (thậm chí mọi thao tác đều dùng command line cũng được). Với pro thì việc này không vấn đề gì, nhưng với người dùng thông thường, đó là một thách thức lớn.

Chưa kể giao diện đồ họa của Linux thì không lấy gì làm đặc sắc cho lắm. Lúc đầu Ubuntu còn dùng GNOME tôi còn thấy đẹp, sau này chuyển sang Unity lại thấy xấu hơn. Người dùng thấy thế còn dùng gì nữa, ấn tượng ban đầu còn không có thì nói gì đến tìm hiểu.

Tôi có sử dụng Fedora và cả Red Hat Enterprise Linux (được cài đặt trên máy của trường) nhưng giao diện của chúng cũng chẳng tốt hơn là bao (thậm chí phối màu có phần đơn điệu hơn). Tôi có dùng thử Linux Mint một thời gian ngắn, nhưng cảm thấy giao diện của nó rất tốt, đủ đẹp để sử dụng mà vẫn mạnh mẽ như mọi bản phân phối khác.

Giờ đây sử dụng MacOS thì thấy nó dung hoà được cả tính năng, hiệu năng và giao diện đồ hoạ, tuy nhiên giá cả là một rào cản lớn. Thế nhưng, đầu tư một lần rồi dùng nhiều năm như tôi cũng đâu phải là đắt lắm đâu.

Với sự phát triển của Docker cũng như các công cụ đóng gói container khác, giờ đây việc sử dụng hệ điều hành gì không còn là vấn đề gì quá lớn. Container là một môi trường đóng gói độc lập, như một máy ảo chạy tách biệt khỏi hệ điều hành mà máy sử dụng, nên dù dùng Windows, Linux hay MacOS cũng không thành vấn đề nữa.

Đặc biệt là vscode đã hỗ trợ remote container, cho phép code và chạy trực tiếp trong container luôn, vừa tiện lợi, lại có được sự thống nhất cho tất cả mọi người. Thực ra các editor khác cũng làm được như thế, nhưng vì không hỗ trợ sẵn, nên người dùng phải làm thủ công hơn rất nhiều (mount code vào container, dùng terminal truy cập container để chạy lệnh) nên không tiện bằng.

Tôi sử dụng tất cả các dạng phần mềm, từ trả phí đến miễn phí cũng như các phần mềm mã nguồn mở hay tự do, trừ shareware. Tôi đã sử dụng một số shareware như WinRAR hay Sublime Text, và tôi rất khó chịu khi thường xuyên gặp thông báo mời mua bản trả phí của chúng. Phần mềm có rất nhiều và tôi dễ dàng tìm được sự thay thế phù hợp.

Tôi không quá quan trọng việc sử dụng phần mềm tự do, mã nguồn mở hay trả tiền, hay phần mềm không tự do nhưng cũng không phải trả tiền. Cá nhân tôi cũng không thích tư tưởng có phần cực đoan về tự do phần mềm của FSF. Những tư tưởng đó mang hơi hướng chính trị nhiều sơn hơn công nghệ. Rõ ràng tôi vẫn hoàn toàn tự do sử dụng máy tính của mình, cài đặt và sử dụng phần mềm theo ý mình.

Tôi thích tư tưởng về phần mềm mã nguồn mở của OSI hơn, dù nhiều phần mềm mã nguồn mở cũng là phần mềm tự do, và ngược lại nhưng tư tưởng của hai tổ chức này không hoàn toàn giống nhau, và OSI cũng không cực đoan quá trong việc sử dụng phần mềm của người dùng.

Tôi cũng có sử dụng smartphone, iPhone là loại duy nhất tôi sử dụng. Smartphone đầu tiên mà tôi mua là iPhone (mua khi sang Nhật). Lúc đó tôi không biết gì nhiều về smartphone, cứ nghĩ mua iPhone theo nhà mạng là rẻ. Tiếp xúc với iPhone rồi tôi thấy nó rất tốt, từ phần cứng đến phần mềm. (Tôi không dùng nhiều smartphone khác nên không so sánh cụ thể được.)

Dùng MacBook Pro, lại dùng iPhone, nhiều người nghĩ tôi là iFan. Tôi cũng chẳng biết điều đó đúng hay sai nữa. Tôi cũng có sử dụng Android, trên smartphone của những người mà tôi quen biết. Tôi thấy nó cũng không thua kém gì iOS, nhưng đã quen rồi nên tôi vẫn tiếp tục dùng iPhone cho tới tận bây giờ.

Lúc mới dùng iPhone, lúc ấy còn trẻ, tôi cảm thấy iOS tù túng vô cùng, đúng kiểu cho cái gì thì dùng cái đó, hầu như không tuỳ biến được gì. Thế nhưng, giờ đây, tôi cũng không còn quan trọng chuyện đó nữa, quen rồi thì thấy nó cũng được, cũng chẳng cần thay đổi gì nhiều. Mua máy mới thì chỉ cần đổi hình nền và nhạc chuông là đủ, đã qua rồi thời chỉnh chỗ này, sửa chỗ kia của máy cho nó khác đi.

Hơn nữa, nhu cầu smartphone của tôi cũng không cao. Ban ngày làm việc chủ yếu dùng máy tính, buổi tối dành thời gian cho vợ con, nên thời gian dùng smartphone của tôi không nhiều. Tôi thật không hiểu sao có những người có thể on screen hàng chục tiếng mỗi ngày, chẳng lẽ cả ngày dùng smartphone hay sao, hay họ làm việc luôn trên smartphone.

Với tôi, một chiếc smartphone, hay kể cả máy tính bảng, dù mạnh cỡ nào cũng chưa thể thay thế cho máy tính được. Có lẽ do đặc thù công việc khác nhau nên không thể biết được những nghề khác họ làm việc như thế nào.

Trong công việc, ngoài Emacs dùng để lập trình nho nhỏ, tôi còn sử dụng Visual Studio Code (VSCode). Đây là một editor hiện đại với nhiều tính năng thú vị. Nó cũng có thể dễ dàng mở rộng với nhiều extension có sẵn nữa. Tuy nó nặng hơn Emacs kha khá, nhưng với sức mạnh của phần cứng hiện nay, thì điều đó cũng chẳng có vấn đề gì.

Công việc của tôi là lập trình web, nghe lập trình nhiều người nghĩ rằng sẽ phải dùng bàn phím nhiều, nhưng thực ra tôi dùng chuột nhiều hơn. Hơn nữa, lập trình không phải gõ code 100% mà Copy-Cut-Paste diễn ra khá thường xuyên. Những lúc như vậy, VSCode tiện hơn Emacs rất nhiều.

VSCode cũng tích hợp sẵn Terminal nên chỉ cần dùng editor này là tôi có thể làm mọi việc liên quan đến lập trình. Tôi đã từng thấy nhiều người dùng tmux hoặc screen để chia Terminal ra thành nhiều khung nhỏ chạy song song, chỗ thì viết code, chỗ thì chạy lệnh, chỗ thì xem log, trông rất ngầu. Giờ đây, với VSCode tôi cũng dễ dàng làm được như thế 👍.

Trước đây tôi có sử dụng Atom khi nó mới ra để thay thế cho Sublime Text. Lúc đầu nhiều người có vẻ chê cười công nghệ của Atom (dùng electron đóng gói thì khác gì trang web, hiệu năng kém, nặng máy, v.v…) nhưng sử dụng rồi tôi mới thấy Atom tốt hơn Sublime Text nhiều. Sublime Text phải cài rất nhiều plugin (mà trình quản lý plugin không có sẵn, phải cài bằng tay) mới được như Atom, giao diện cũng xấu hơn mà còn lỗi khi gõ tiếng Việt hay tiếng Nhật.

Sau đó thì tôi biết đến VSCode, cũng dùng công nghệ tương tự như Atom nhưng đẹp hơn 😍, hoặc ít nhất lúc đầu thì tôi thấy như vậy. Sau vài bản update, Atom ngày càng nặng hơn, trong khi VSCode lại tốt hơn. Thế là từ đó đến này tôi đã chuyển sang dùng VSCode.

Atom đã bị khai tử vào tháng 12 năm 2022.

Tôi sử dụng Internet khá muộn, đất nước gia nhập Internet đã muộn rồi, nhưng phải hơn 10 năm sau đó tôi mới bắt đầu sử dụng Internet. Một phần do nơi tôi sống là một vùng quê nghèo, nên việc Internet về làng muộn hơn những nơi khác cũng là điều dễ hiểu. Mãi tới khi tôi học đại học, công nghệ 3G bùng nổ tôi mới sử dụng Internet thường xuyên hơn.

Giờ đây, tôi sử dụng cả Internet cáp quang và 4G, giá cước, đặc biệt là cước Internet di dộng rất rẻ. Thế nhưng, chất lượng của nó lại là điều đáng bàn. Tốc độ 4G ở Việt Nam không hề thua kém so với Nhật Bản là nơi tôi đã từng sống. Thế nhưng chất lượng phủ sóng thì thua kém rất nhiều.

Vào thời điểm năm 2021, Nhật Bản đã phổ cập 5G từ lâu nhưng Việt Nam đã tụt lại khi mà 4G cũng chưa hoàn thiện (khi gọi điện phải nhảy về 3G).

Tốc độ 4G chỉ tốt khi full vạch sóng mà thôi, còn đâu thì rất kém, hầu như không thể tải nổi trang web. Ngay giữa thủ đô mà nhiều nơi tôi đến, sóng chỉ 1, 2 vạch là cùng. Những lúc như vậy, dùng 4G rất khó chịu, tôi thường chuyển về 3G dùng, thấy tốc độ còn cao hơn.

Hiện nay, công nghệ ngày càng phát triển, Internet đã khác rất xa so với những ngày đầu tiên mà tôi sử dụng, lại càng khác xa những ngày tôi biết đến nó. Thế nhưng các vấn đề mà nó mang tới cũng không ít.

Tôi có tư tương khá cực đoan về quyền riêng tư, vì vậy tôi kết nối và sử dụng Internet một cách cẩn thận. Tôi đã sử dụng tất cả các phương thức giúp bảo vệ quyền riêng tư của mình trên Internet. Tôi sử dụng dịch vụ ProtonVPN, đây là một dịch vụ có chất lượng với giá cả hợp lý. Nói thế thôi chứ thực ra tôi đang dùng bản miễn phí của nó 😂.

Tôi đã từng thử tắt JavaScript, block cookie khi duyệt web. Tuy điều này mang lại sự riêng tư nhưng nó làm giảm trải nghiệm người dùng rất nhiều. Phần lớn các trang web hiện nay đều là web application và phụ thuộc vào JavaScript để vận hành. Vì vậy, cuối cùng tôi thấy vẫn bật JavaScript, chỉ block 3rd party cookie và sử dụng content blocker sẽ là phương án hài hoà giữa quyền riêng tư và trải nghiệm.

Tôi dùng nhiều trình duyệt khác nhau, nhiều người thích Chrome nhưng tôi thì không. Tôi vẫn thích Firefox từ xưa tới giờ. So với Chrome, lượng người dùng Firefox đang giảm đi, tính năng thì không vấn đề gì (tôi thấy có phần còn tốt hơn) nhưng extension thì không phong phú bằng. Nhưng với tôi thì Firefox vẫn đáp ứng tốt nhu cầu. Tôi không thích Chrome cũng như các sản phẩm của Google nói chung.

Tôi không thích Google trong cách mà họ thu thập và xử lý thông tin cá nhân. Thế nhưng không thể phủ nhận rằng công nghệ của họ rất phát triển và nhiều dịch vụ của họ thuộc loại top trên thế giới trong lĩnh vực đó (trừ một vài sản phẩm xịt như G+ chẳng hạn), đặc biệt là máy tìm kiếm của Google luôn cho tôi kết quả đúng hơn nhiều các công cụ khác.

Tôi có gắng dính líu đến Google ít nhất có thể, cố gắng hạn chế những thứ Google thu thập từ tôi (dù đã bớt đi nhiều so với mọi người). Trước đây, hai công ty cũ của tôi đều dùng GSuite nên dù không muốn tôi vẫn phải dùng khá nhiều dịch vụ của Google, từ Gmail đến các trình soạn thảo văn bản, trình chiếu của Google. Nhưng giờ đây, công ty mới đã sử dụng gói Microsoft 365, dùng bộ Office 365 ngon hơn công cụ của Google rất nhiều. Kể từ khi Bing tích hợp AI, tôi dùng Bing Search là chính.

Dùng Microsoft 365 nên tôi sử dụng luôn Microsoft Edge làm trình duyệt phục vụ công việc, còn Firefox thì dùng cho cá nhân. Giờ đây Edge đã sử dụng nhân Chromium nên tương thích tốt với tất cả các trang web (không như IE hồi trước), hơn nữa hiệu suất của nó cũng rất cao (không biết tối ưu kiểu gì 😆).

Trên điện thoại tôi vẫn sử dụng Safari, nó đi kèm với iOS nhưng là một trình duyệt tốt, không phải như IE của Windows. Thực ra thì dùng điện thoại tôi cũng chỉ có nhu cầu lướt web đọc một vài trang tin tức, diễn dàn và mạng xã hội mà thôi. Toàn các thao tác bình thường không cần đến trình duyệt cao siêu nào cả, nên Safari đến bây giờ vẫn đáp ứng được tốt nhu cầu của tôi.

Tôi sử dụng dịch vụ mạng xã hội khá nhiều. Mạng xã hội tôi sử dụng nhiều nhất là Twitter (_naa_4f), đó là nơi tôi follow những người bạn của tôi, đồng thời là nơi cập nhật tin tức nhanh chóng. Mạng xã hội quan trọng khác là Instagram là nơi sống ảo, khoe ảnh, đồng thời là nơi xem bạn bè cũng sống ảo trên đó.

Tôi có tài khoản Facebook nhưng Facebook cũng có vấn đề liên quan đến quyền riêng tư nên tôi không muốn sử dụng nó nhiều. Bạn bè của tôi vẫn còn sử dụng Facebook chứ không chuyển sang các mạng xã hội khác, dù nhiều người đã không còn hoạt động thường xuyên nữa. Thế nhưng Facebook vẫn là nơi duy nhất có thể kết nối với họ.

Ngoài mạng xã hội, tôi cũng có tham gia diễn đàn vOz. Đây là nơi duy nhất tôi đăng ký tài khoản, dùng chính nickname của mình luôn.

Hiện nay các diễn đàn đã thoái trào, nhiều người đã chuyển sang Facebook. Thế nhưng tôi thấy rằng Facebook Group không thể nào thay thế cho diễn đàn được, đặc biệt là việc sắp xếp, tìm kiếm các chủ đề. Nhưng biết thế nào được, các diễn đàn cứ dần vắng dần, các chủ đề ngày càng ít hơn và càng kém hấp dẫn hơn. Âu cũng là xu thế chung của thế giới.

Ngoài diễn đàn trên, tôi có truy cập các diễn đàn và mạng xã hội khác nữa, nhưng những trang web đó không hoàn toàn là một diễn đàn, mà giờ đây đã trở thành một trang tin điện tử, tổng hợp tin tức hoặc giải trí. Tôi truy cập vào các trang web đó để đọc tin mà thôi. Cái hay của các dịch vụ đó là có thể truy cập mà không cần đăng ký tài khoản.

Thỉnh thoảng tôi cũng có đọc comment của các thành viên trên đó, nhưng về cơ bản chúng không có nhiều ý nghĩa lắm.

Tôi sử dụng dịch vụ lưu trữ mã nguồn của Github là chính và cũng dùng Bitbucket. Mỗi dịch vụ đều có những ưu điểm riêng, nên thật khó để so sánh chúng. Vì vậy, tôi chọn phương án dùng cả hai để trải nghiệm. Mỗi repository, tôi đều lưu trữ đồng thời trên cả hai dịch vụ. Tuy nhiên, Github có nhiều repository mã nguồn mở hơn, việc sử dụng cũng quen thuộc hơn nên dùng GitHub là chính.

Tôi xin lỗi nếu bài viết có bất kỳ typo nào. Nếu bạn nhận thấy điều gì bất thường, xin hãy cho tôi biết.

Nếu có bất điều gì muốn nói, bạn có thể liên hệ với tôi qua các mạng xã hội, tạo discussion hoặc report issue trên Github.

Welcome

manhhomienbienthuy

Chào mừng đến với thế giới của tôi…

Bài viết mới

Chuyên mục

Lưu trữ theo năm

Câu nói yêu thích

There's a big difference between knowing the name of something and knowing something.

– Richard P. Feynman –

Thông tin liên hệ

Cảm ơn bạn đã quan tâm blog của tôi. Nếu có bất điều gì muốn nói, bạn có thể liên hệ với tôi qua các mạng xã hội, tạo discussion hoặc report issue trên Github.