Đi chơi Tam Đảo
Ahjhj. Lâu lắm mới được đi chơi, phải làm ngay một bài cho hot. Thực ra năm ngoái mình cũng đi chơi được vài lần, nhưng là đi theo đoàn, cũng hơi phụ thuộc nên chẳng biết viết gì cả.
Tam Đảo với vị trí địa lý thuận lợi, rất gần Hà Nội đúng là một lựa chọn hợp lý cho mọi người nếu muốn đi đâu đó thay đổi không khí vào cuối tuần.
Năm nay mùa đông không lạnh lắm, mình đi chơi Tam Đảo vào mùa đông vẫn thấy quá hợp lý. Nếu đi vào mùa hè chắc còn hợp lý hơn nữa, bởi Thị trấn Tam Đảo nằm trên núi cao, nhiệt độ thường thấp hơn Hà Nội 3 – 4 độ.
Lần này đi chơi gần, lại ngắn ngày nên việc chuẩn bị khá đơn giản. Phần lớn quần áo rét vợ chồng mình mặc sẵn trên người, chỉ cần mang theo 1, 2 bộ quần áo ngủ nữa là đủ. À, có một lưu ý nhỏ là đi chơi vùng đồi núi nên cần chọn giày dép sao cho dễ di chuyển.
Ngoài ra mình cũng chuẩn bị đồ ăn nhẹ, kẹo bánh, đề phòng trường hợp chưa tìm được chỗ nghỉ có thể ăn tạm. Chỉ là đề phòng thôi, cẩn thận vẫn hơn. Nhưng việc ăn ở trên Tam Đảo rất dễ dàng, không có gì khó khăn cả.
Lên Tam Đảo có thể đi bằng nhiều cách khác nhau, nhưng vợ chồng mình chọn đi bằng xe máy cho chủ động vì đường cũng dễ đi. Từ Hà Nội, đi qua cầu Thăng Long đi đường ra Nội Bài, đi một khoảng thì rẽ vào quốc lộ 2, sau đó rẽ vào quốc lộ 2B lên Tam Đảo.
Dọc đường đi có rất nhiều biển chỉ đường nên việc tìm đường hoàn toàn không khó khăn gì. Hơn nữa, đường khá đẹp, cũng không chật như phố phường thủ đô nên việc đi lại rất thuận lợi. Chỉ có điều Tam Đảo ở trên núi nên sẽ phải leo núi khoảng 14km, độ dốc khoảng 10%, xe mình hơi yếu và mình cũng không quen nên có đôi chút vất vả.
Nhưng so với lần đi Ba Vì thì đường lên Tam Đảo dễ đi hơn nhiều. Mùa đông, đường không bị sương mù, mặt đường khô ráo nên không bị trơn trượt, tầm nhìn cũng ổn, chỉ có một số chỗ ngoặt gấp cần chú ý khi vào cua thôi. Ngoài ra, độ dốc cũng không lớn nên vẫn đi tốt. Chưa đến 2 tiếng kể từ lúc xuất phát, vợ chồng mình đã có mặt ở thị trấn Tam Đảo rồi.
Thị trấn Tam Đảo có thể nói là nhỏ so với các thị trấn dưới đồng bằng (chỉ cỡ bằng một làng). Khi mình đến thì người ta đang xây dựng khu công viên trung tâm. Khi hoàn thiện thì cảnh quan có vẻ khá đẹp (theo như bản vẽ phối cảnh). Nhưng hiện tại thì mọi thứ đang trong quá trình nên khu vực đó vẫn khá lộn xộn.
Vừa lên Tam Đảo là đến khu trung tâm này luôn, gần đó là chợ. Nhưng mình không đi qua chợ, mà vừa lên đã thấy khách sạn ngôi sao Tam Đảo nên ghé vào. Ở đây khách sạn, nhà nghỉ không thiếu, nhưng phần lớn đều nhỏ bé. Kiểu xây nhà để ở nhưng không ở chuyển thành khách sạn vậy.
Khách sạn Ngôi sao Tam Đảo ở khu này là khách sạn lớn, nhưng hơi cũ, tường rêu mốc mà không thấy sơn lại. Vợ chồng mình xem phòng thấy khá ổn nên chọn ở nơi này luôn, không xem các chỗ khác nữa. Giá phòng 350k, ban công nhìn ra trung tâm, check out lúc 12h nhưng mùa này vắng khách nên 1:30, 2h check out cũng không vấn đề gì.
Đã xong chuyện chỗ ở, vợ chồng mình nghỉ một chút rồi đi chơi. Thị trấn nhỏ nên mình chọn đi bộ cho xe nghỉ ngơi. Khách sạn ở gần nhà thờ nên vợ chồng mình qua đó luôn.
Chắc do một số bức ảnh “so deep” trên mạng xã hội mà mình có ấn tượng là nhà thờ ở giữa rừng. Hóa ra ngay ở trung tâm thị trấn. Nhà thờ xây bằng đá, gọi là nhờ thờ cổ, kiểu dáng cũng cổ kính nhưng đã được sửa chữa trùng tu nhiều lần.
Đứng trên sân nhà thờ có thể nhìn ra khu trung tâm thị trấn, khu thung lũng xa xa, view đẹp.
Tuy nhiên, chỗ này có vẻ rất “hot”, rất đông các bạn trẻ tập trung ở đây chụp ảnh. Nên muốn chọn được chỗ chụp ảnh ưng ý phải chờ khá mất thời gian.
Sau khi chụp ảnh ở nhà thờ, mình lượn lờ quanh thị trấn xem xét địa hình. Thị trấn nhỏ, nhưng rất nhiều đường ngang ngõ dọc, về cơ bản thì các con đường đều thông nhau cả nên không lo bị lạc. Chỉ có điều muốn đi đâu cần chọn con đường đi lại sao cho thuận tiện, kẻo đi lòng vòng mất thời gian mà lại mệt.
Trưa hôm đó mình ăn ở quán Dương Quá, hình như ông chủ tên là Dương và cũng “Dương Quá” thật. Đồ ăn ở đây chủ yếu là đồ nướng, kiểu giống đồ nướng ở Sa Pa, rau thì chỉ có duy nhất các món về su su, ngoài ra còn các món gà. Quán này cũng có thịt thú rừng nhưng mình chẳng hứng thú lắm.
Mình có gọi đĩa gà luộc 200k nhưng cảm thấy hơi thất vọng. Gọi là gà ta nhưng gà ở đây ăn bở không khác gà công nghiệp là bao nhiêu. Cách luộc cũng không có gì đặc sắc, lá chanh cũng cho vào luộc cùng nên ăn hơi đắng. Kỹ thuật chặt và trình bày lại càng thất vọng hơn nữa. Nói chung là không hợp với cái giá 200k. Được cái đồ nướng thì ổn.
Ở Tam Đảo rất nhiều nhà nuôi mèo. Quán Dương Quá này ít nhất phải có 3 con. Nhưng mình để ý thấy mèo trên này có một đặc điểm chung, là đầu bé, cổ dài nhưng bụng lại rất to, trông không cân đối cho lắm.
Không thể nào đẹp bằng em Ki nhà mình được
Nhà này còn nuôi cả chó nữa. Con này sang chảnh lắm nhé, chỉ ăn thịt, không ăn mỡ để giảm cholesterol.
Trưa hôm đấy nghỉ ngơi ở khách sạn chút rồi vợ chồng mình đi Quán Gió chơi. Hướng đi Quán Gió cùng hướng với Thác Bạc nên mình dự định sẽ đi cả hai nơi đó. Cũng không rõ từ đâu mà biết được Quán Gió này. Quán xây dựng ở sườn núi, nhìn ra một khu thung lũng.
Đánh giá của mình thì ở đây ngắm cảnh thì tuyệt vời. Kiểu xây dựng có view nhìn ra núi này mình thấy ở Tam Đảo không có nhiều, nên đây là một trong số ít nơi có thể nhìn được ra xa.
Ở đây chỉ bán đồ uống, giống với các quán Cafe ở Hà Nội, giá cả cũng phải chăng.
Vợ chồng đến Quán Gió vào buổi chiều, hôm đó trời nắng to. Hướng Tây quán lại là thung lũng, gió to nên người ta không căng dù được nhiều. Nắng không gay gắt, nhưng rất nóng, nhất là nắng gây chói mắt nên tìm được chỗ ngồi lý tưởng ngắm cảnh cũng hơi mất thời gian chút.
Ở đây đến tầm hơn 4h thì vợ chồng ra Thác Bạc xem sao. Từ cửa phải đi bộ xuống hơn 300 bậc. Đi xuống nên cũng không mệt lắm. Dọc đường rất nhiều hàng quán, họ vừa bán đồ ăn uống vừa có dịch vụ cho thuê dép lê luôn, giá rất rẻ chỉ 1k mỗi đôi. Nhưng vợ chồng mình đi giày ổn rồi không cần thuê nữa. Đi chỉ một chút là đến thác. Thật là ngoài sức tưởng tượng của mình.
Trong tưởng tượng của mình thì Thác Bạc nó như thế này
Còn thực tế thì nó như thế này, may mà còn có mẫu đẹp
Vẫn biết là đang mùa đông thì thác sẽ ít nước hơn bình thường nhưng không ngờ lại ít như vậy.
Không có nhiều cảnh đẹp lắm, vợ chồng mình ở đây một chút rồi trở lên. Lúc đi lên gặp đúng lúc hoàng hôn, nên đã tranh thủ chụp được vài tấm ảnh, cũng có thể gọi là đẹp.
Tối hôm ấy vợ chồng mình ăn đồ mang theo, thấy trời hơi lạnh nên cũng không muốn ra đường lắm. Nhưng tầm hơn 8h thấy đường phố vẫn rất tấp nập nên quyết định vẫn ra ngoài cho vui. Không ngờ ngoài trời không lạnh như mình tưởng, thậm chí còn ấm hơn cả trong nhà.
Mình làm một vòng qua chợ nhưng ở đây chủ yếu là quán ăn, cũng chẳng có gì để chơi. Cuối cùng lại đến với nhà thờ. Buổi tối nhà thờ được chiếu đèn sáng trưng, cảnh vật buổi tối vẫn có nét đẹp riêng.
Có một điều không thay đổi, đó là chỗ nhà thờ chưa bao giờ hết hot. Lúc nào ở đây cũng rất đông người tạo dáng, chụp ảnh, selfie đủ cả.
Lúc xuống dưới, mình thấy quán đồ nướng ngay lối xuống nên vào xem thử. Ở đây bán cả kem, nhưng giá thì gần gấp đôi giá trong siêu thị. Đồ nướng thì cũng bình thường, 15k một xiên nhưng có 3 miếng. Thế là ngang với quán Dương Quá 20k / 4 miếng. Ngô ở đây rất mềm, giá chỉ 10k.
Ngoài ra, họ còn có cơm lam. Nhưng cơm lam này không như những gì mình biết. Họ cho gạo vào ống tre rồi mang đi hấp, nên chắc ăn cơm lam cũng như ăn xôi bình thường thôi. Nghĩ vậy nên mình cũng không thử.
Hôm sau thì thời tiết thay đổi rõ rệt. Hôm trước nắng đẹp mà qua một đêm trời sương mù. Đứng ở khách sạn chỉ nhìn thấy dãy nhà bên kia đường. Xa xa thỉnh thoảng sương mỏng hơn chút nhìn thấy núi rừng đen sì, lúc đầu mình còn tưởng ai đốt cao su hay nhựa gì làm khói đen bay lên gặp sương mù không thoát đi được. Mù quá thỉnh thoảng còn có mưa, cũng nặng hạt. Đường phố ướt hết, lại đang lúc xây dựng, cát sỏi nhiều nên trông hơi bẩn.
Sáng hôm đó vợ chồng mình ăn đồ mang theo, chủ yếu muốn ăn cho hết đi, đỡ phải mang về mệt. Nhưng mà mang nhiều quá, ăn chỉ hết khoảng 1 nửa. Sau đó, vợ chồng mình chỉ chơi quanh quẩn chỗ nhà thờ, chờ thời tiết khá hơn sẽ đi đền Bà chúa thượng ngàn.
Gần 10h mà trời vẫn mù sương, vợ chồng quyết định vẫn đi đền. Đường lên đền Bà chúa thượng ngàn cùng đường với đường lên tháp truyền hình. Tất cả đều là bậc đá, không thể đi xe được.
Đường leo xuyên qua một cánh rừng tre, khung cảnh rất giống các rừng tre ở Nhật. Nhưng ánh sáng hơi yếu, trời lại mù sương nên chụp ảnh cũng hơi khó.
Trên đường đi thì vợ chồng mình gặp chùa Vàng Tam Đảo nên vào luôn. Ngôi chùa này xây trên núi, nên các tòa nhà ở các tầng núi khác nhau, cách nhau cũng khá xa.
Ở trên tòa nhà cao nhất của nó có thể nhìn ra xa thung lũng gần đó. Thung lũng đang mờ ảo trong sương mù, cảnh sắc rất đẹp, dùng lời lẽ khó mà miêu tả được hết. Nhìn mắt thường thì đẹp hơn, máy ảnh của điện thoại rất khó thu được những cảnh như vậy.
Chỉ leo các bậc chùa đã mệt rồi nên vợ chồng mình không đi thêm nữa. Nếu đi tiếp có thể lên tháp truyền hình và đền bà Chúa thượng ngàn. Trên cao hơn chắc còn có thể nhìn được nhiều hơn. Nhưng đó là khi trời quang mây tạnh, mình đi đúng lúc sương mù dày đặc nên chắc cũng không ngắm được nhiều.
Ở Tam Đảo trồng rất nhiều su su. Thực ra họ còn trồng nhiều rau quả khác. Mình thấy có cả su hào, cải bắp nhưng quán ăn nào cũng chỉ thấy có su su thôi.
Su su ở đây người ta trồng bằng các giàn rất thấp, cách mặt đất không đến nửa mét.
Lúc quay về thì cũng đã trưa, vợ chồng mình ăn vài món nướng ở quán gần nhà thờ. Xong xuôi quay trở lại khách sạn gói ghém đồ đạc chuẩn bị quay về.
Đường đi về cũng dễ như lúc lên vậy. Có điều khi đổ đèo phải cẩn thận, mình gặp nhiều xe tải trở cát sỏi đi ngược chiều.
Về đến quốc lộ 2 mình rẽ sang đường trục chính đô thị Mê Linh. Đường này to đẹp và dễ đi hơn đường lúc mình đi. Nhưng đây là đường mới mở, hai bên đường vẫn chưa có nhà mà chỉ toàn đồng ruộng. Đi lâu trên đường này dễ gây cảm giác mệt mỏi do cảm giác đi mãi mà vẫn thấy đường thẳng tắp chẳng biết điểm cuối ở đâu.
Welcome
Đây là thế giới của manhhomienbienthuy (naa). Chào mừng đến với thế giới của tôi!
Bài viết liên quan
Bài viết mới
Chuyên mục
Lưu trữ theo năm
Thông tin liên hệ
Cảm ơn bạn đã quan tâm blog của tôi. Nếu có bất điều gì muốn nói, bạn có thể liên hệ với tôi qua các mạng xã hội, tạo discussion hoặc report issue trên Github.