Du lịch Phú Quốc
Hihi. Vậy là vừa trở về từ chuyến đi Phú Quốc 4 ngày 3 đêm. Có nhiều việc để nói quá. Thế nên cần phải viết ngay một bài cho nóng, coi như vừa để chia sẻ, vừa để lưu giữ kỷ niệm sau này có cái mà khoe với con cháu :D
Chuẩn bị
Trước hết, để có một chuyến đi chơi thành công rực rỡ thì công cuộc chuẩn bị là rất quan trọng. Để chuẩn bị đi chơi, mình có thể liệt kê ra một số thứ quan trọng như sau:
Trước hết cần chuẩn bị quần áo. Ở Phú Quốc không có mùa đông, nên chỉ cần chuẩn bị quần áo mùa hè là được. Tuy nhiên, nếu đi từ Hà Nội thì nên đề phòng trường hợp quay về gặp trời lạnh. Ngoài ra, đi biển thì tất nhiên là phải có đồ bơi rồi.
Một thứ cũng vô cùng quan trọng khác nữa là công tác chống nắng. Các địa điểm ăn chơi ở Phú Quốc cách khá xa nhau. Nên việc phải di chuyển trên những đoạn đường dài đầy nắng là việc không thể tránh khỏi. Nếu đi lại bằng ô tô thì quá đơn giản. Nhưng nếu đi bằng xe máy thì ôi thôi. Lúc đi mình sơ suất chỗ này quá, nên kết quả hai vợ chồng đi về cháy da cháy thịt, giờ thì không khác gì đang bị lột da luôn.
Một điều cũng rất quan trọng là chuẩn bị thuốc men, nhất là những thuốc về tiêu hóa. Đề phòng trường hợp đến nơi không hợp thủy thổ, và chưa quen đồ ăn nơi đó có thể bị đau bụng, v.v… thì nên chuẩn bị trước một số thuốc thông thường như men tiêu hóa, ổn định dịch vị. Còn tất nhiên nếu bị ốm thì phải đến cơ sở y tế rồi, mình không có chuyên môn nên không thể tự chữa được.
Ngoài ra có thể chuẩn bị thêm đồ ăn nhẹ, kẹo bánh, bánh mỳ để khi vừa đến nơi chưa tìm được chỗ nghỉ thì cũng không lo bị đói.
Chỗ ở
Ở Phú Quốc có nhiều resort và bungalow kiểu như nhà vườn. Chứ không có nhiều khách sạn xây cao tầng như ở chỗ khác. Có thể do địa hình, cũng có thể do đất rộng thì xây cao làm gì cho khổ.
Sau khi nghiên cứu kỹ tình hình, vợ chồng mình quyết định ở khu vực xung quanh thị trấn Dương Đông. Vì các vị trí ăn chơi của đảo cách khá xa nhau. Mình thấy rằng, nhiều người để lại kinh nghiệm không nên ở xa trung tâm, có thể cảnh đẹp, biển đẹp nhưng chỗ ăn chơi thì hoàn toàn không có. Ở như thế thì buồn lắm. Nên mình cứ ở trung tâm cho thích, muốn chơi đâu thì đi đến đó sau. Nhưng cũng không ở trung tâm thị trấn, vì nghe nói ở đó tập trung đông người mà biển thì ô nhiễm.
Cuối cùng mình vợ chồng mình ở Sunshine bungalow. Vừa đến đã ưng luôn rồi. Nhà cửa sạch đẹp, chủ nhà rất vui tính mà tốt bụng nữa. Lần vợ chồng đi chơi về bị cháy nắng, chú ý cho bọn mình mượn lọ xịt chữa bỏng của Đức, đúng là hiệu quả. Vợ chồng đỡ đau hẳn, chỉ có điều da đen thì vẫn cứ đen.
Nhà cô chú ấy trồng nhiều hoa đẹp lắm. Ở rất thích, đi ra biển chưa đến 100m. Ở đây người ta xây ra sát biển, nên đi ra hơi lòng vòng một chút. Nhưng rất gần. Biển đẹp, mấy hôm đầu mình mới đến thì sóng vừa. Lúc gần về sóng to hơn hẳn, toàn cao ngập đầu.
Đi lại
Để đi lại ăn uống chơi bời ở Phú Quốc thì không khó. Có rất nhiều cách. Vừa đến sân bay đã có người mời chào thuê xe máy. Đi chơi thoải mái đến lúc về lại ra sân bay trả. Hoặc thuê taxi đi tour, hay thuê tour cũng được. Có vẻ đi tour 1 ngày khoảng 9, 10 địa điểm gì đó đồng giá là 400k. Mình còn được offer 350k nữa cơ.
Nhưng mà mình chọn đi xe máy, cho tự do đi lại khám phá. Mình thuê luôn của cô chú chủ bungalow. Ở đó chủ yếu là xe ga, mình thì không quen lắm, nhưng vẫn đi được. Xăng thì tự đổ. Ở đó rất nhiều cây xăng, nên cũng tiện. Có điều là tất cả các cây xăng chỉ bán từ 6h-22h hằng ngày nên muốn đi chơi khuya phải mua sớm, kẻo hết xăng giữa đường thì không biết làm thế nào.
Đường đi Phú Quốc khá vắng nên có thể đi nhanh được. Chứ không bị tắc đường như ở Hà Nội. Lúc mình đến có vài đoạn đường đang được tu sửa, nên cát bụi hơi nhiều. Thỉnh thoảng có cái xe tải đi ngang qua thì lốp xe nó bắn lên cát đá hơi rát chân tí.
Ở Phú Quốc có một điều rất hay, là không sợ mất trộm xe. Chắc là ở đảo nên có lấy xe cũng không về đất liền được. Nhưng phải bảo quản cẩn thận mũ bảo hiểm. Không lấy xe thì người ta lấy mũ bảo hiểm cho dễ. Việc dễ thì làm, việc khó thì bỏ.
Ăn uống
Mình đi chơi miền biển, nên chỉ ăn hải sản là chính. Chứ Phú Quốc ngoài hải sản có cả đặc sản rừng. Cái này mình không quan tâm lắm nên cũng không rõ.
Ăn sáng ở Phú Quốc chắc có nhiều loại, nhưng vợ chồng mình toàn ăn bánh canh. Chỗ mình ở không có bữa sáng, nhưng không sao. Vợ chồng mình thích thế, có thể ăn tùy ý.
Có quán bánh canh Phụng ở đường nhỏ gần cầu Nguyễn Trung Trực rất đông khách. Quán này có món bánh canh chả cá thu ăn rất ngon. Ngày nào mình cũng ăn món này mà chưa thấy chán.
Ở Phú Quốc hạt tiêu và nước mắm đúng là đặc sản, ngon thật. Nhưng quán xá không thấy để hạt tiêu cho khách. Mình toàn thấy người ta vừa bưng vừa rắc hạt tiêu cho khách thôi. Chắc sợ khách không biết hạt tiêu Phú Quốc rất cay lại cho nhiều quá không ăn được.
Trước khi đi mình cũng có tìm hiểu vài nhà hàng có tiếng. Cũng đã ăn vài quán. Phần lớn các quán ăn uống đều tập trung ở đường 30/4. Trong chợ đêm Dinh Cậu cũng có nhiều quán bán hải sản tươi sống. Nhưng quán trong chợ đêm cả hai vợ chồng mình đều thấy tạm bợ quá, nên chẳng ăn. Nhà hàng Trùng Dương Marina đồ ăn rất ngon. Mình ăn ở nhà hàng mấy lần đều thấy hơn các quán khác. Quán này ở ngoài là chỗ để xe, phải đi sâu vào bên trong mới là nhà hàng. Lúc mới đến không biết, mình chả hiểu nhà hàng ở đâu.
Nhà hàng Trùng Dương ăn ngon, nhưng mà đợi hơi lâu. Mình gọi món cơm chiên ghẹ mà phải chờ 1 tiếng. Chắc lúc mình gọi họ mới vo gạo nấu cơm. Trong lúc chờ cơm chín họ luộc ghẹ, bóc ghẹ. Làm xong ghẹ thì cơm vừa chín, thế là họ chiên, nên mới lâu vậy.
Ở đây có mấy món mình ăn thấy rất ngon. Cơm chiên ghẹ và gỏi cá trích mình ăn thấy cũng được. Món còi biên mai mình không ăn nướng mà ăn xào thập cẩm, thấy cũng được. Món cơm chiên cá mặn thì thấy cá mặn giống con cá khô.
Thấy có thông tin nhà hàng Zen ăn cũng được. Đến nơi thì không thấy nhà hàng Zen đâu cả, chỉ có nhà hàng Hòa Bình Zen. Mình đến thì họ đóng cửa rồi. Sau này mình mới biết, nhà hàng Zen đã bị khách sạn Hòa Bình mua lại, nên mới có tên là Hòa Bình Zen. Mà nghe nói nó không còn được như xưa. May mà nó đóng cửa lúc mình đến.
Mình có đến quán ốc 343 ăn ốc nhảy. Ốc nhảy rất ngon 350k một cân mà hơn 20 con.
Mình có ăn ở vài quán khác. Mình có ăn ở một quán không nhớ tên là gì, biển nó ghi là quán nhậu bình dân. Đúng là bình dân thật. Mỗi món của nó chỉ có 30k, nhưng mà đổi lại mỗi món chỉ có một ít. Đồ ăn ít, lại cũng chẳng ngon lắm. Vợ mình ăn xong cứ sợ đau bụng. Nên những quán như thế này tốt nhất cứ tránh xa.
Mình có ăn quán Ra Khơi. Quán có nhiều hải sản, phục vụ rất nhanh. Giá cả cũng rẻ hơn Trùng Dương một chút, khoảng 30k mỗi món. Nhưng mình ăn thấy không ngon bằng. Cơm chiên rất cứng, chắc hơi quá lửa. Âu cũng là tiền nào của nấy.
Ăn ghẹ ở Phú Quốc mình vào tận làng chài Hàm Ninh. Ghẹ ở Phú Quốc không to. Con to nhất ở đây cũng là con bé ở nơi khác. Nhưng ghẹ to quá ăn không ngon, nhỏ quá cũng chưa có thịt. Chỉ nên ăn con nhỡ. Thực ra mình không biết chọn ghẹ, nhưng được cái anh bán ghẹ lựa cho toàn con 2 da, nghĩa là những con ghẹ đang lột vỏ. Toàn con ngon mà chắc thịt. Hai vợ chồng mua hẳn 1 cân ghẹ, rồi thuê nhà hàng chế biến cho, tiền công 30k. Hai vợ chồng ăn ghẹ không chuyên nghiệp lắm nên có 1 cân mà ăn từ trưa đến tận chiều.
Chơi bời
Ở Phú Quốc có 4 hướng đảo. Mình ở phía Tây nên chơi bời là đi 4 hướng ấy. Mỗi ngày mình đi một hướng.
Ngày đầu tiên mình đi nam đảo. Định qua nhà tù Phú Quốc rồi ra bãi Sao, bãi Khem chơi. Không được thành công cho lắm. Nhà tù Phú Quốc khá khó nhìn, mình đi qua rồi lại quay lại mới thấy. Nơi này là di tích lịch sử. Người ta không thu vé, ai muốn cứ công đức. Vào đây mới thấy một thời chiến tranh hy sinh mất mát nhiều quá.
Đang tham quan nhà tù thì trời mưa, kệ, mình cứ đi. Vì ở đây có thể mưa nhưng đến chỗ khác vẫn nắng. Mình định ra bãi Sao, bãi Khem nhưng không thấy đường. Trên đường đi lại nhìn thấy lối vào chùa Hộ Quốc thế là đi luôn. Còn đường bê tông nhưng khá đẹp, uốn lượn theo núi nên khó nhiều chỗ khó đi vì không nhìn được phía trước. Đối diện chùa là một bãi biển khá đẹp. Không ra được 2 bãi biển kia thì đến đây cũng không phí.
Đang ở đây thì trời mưa to. Hai vợ chồng chờ mãi không ngớt đành đội mưa quay về. Trời mưa to, đi đường khá lạnh, về đến nhà hàng quần áo ướt sũng. Mình đành cởi áo ra vắt tạm cho khô bớt. Trưa đấy 2 vợ chồng ăn ở nhà hàng Trùng Dương, ăn xong một lúc thì trời nắng đẹp. Nhưng thôi, trở về đã.
Tối hôm đó mình có ra chợ đêm, tham quan cho biết thôi chứ không ăn gì ở đấy. Mình ăn ốc nhảy rồi. Ra đền Dinh Cậu, Dinh Bà chơi. Ở đó rất đông người. Chắc họ đi cúng. Ở Dinh Cậu có một ngọn hải đăng, nhưng chẳng biết làm thế nào để lên đó. Gần đó họ xây một lối đi sát biển, giống ở Enoshima vô cùng. Cũng xây đường rồi còn mấy tảng bê tông to chắn sóng.
Mình thấy rất nhiều người, chắc là cúng ở Dinh Cậu xong mang đồ ra đây ăn nhậu. Khoản này cả 2 vợ chồng không ưa lắm nên chỉ chơi một lúc rồi về.
Ngày thứ hai hai vợ chồng đi bắc đảo. Ở đó có Gành Dầu và đền Nguyễn Trung Trực. Đợt mình đi đúng vào dịp giỗ Nguyễn Trung Trực nên rất đông người đi làm lễ.
Gành Dầu thì khá hoang sơ, biển đẹp mà có nhiều san hô, đá ngầm. Chỗ đấy cách đảo gần nhất của Campuchia chắc không đến 1km. Có cả tour đi ra sát đất Campuchia chụp ảnh, ngắm san hô. Nhưng mình không đi. Ngắm cảnh ở nước mình là đủ rồi.
Ở đúng Gành Dầu có quán Biên Hải Quán, nhưng hai vợ chồng không ăn gì ở đó. Chỉ uống nước dừa. Dừa rất to mà rẻ, nhưng không ngọt lắm. Chắc do trồng ngay trên đảo nước nhiễm mặn.
Trưa hôm đó, hai vợ chồng quyết định về làng chài Hàm Ninh ăn ghẹ. Ghẹ rất ngon. Vừa đến đã có người mời chào mua ghẹ rồi, 160k một cân. Nhưng mà phải đi ra cầu tàu khá xa mới đến chỗ bán ghẹ. Thì ra là 2 vợ chồng, vợ mời chào, chồng đứng bán.
Phú Quốc, thiên nhiên đẹp, con người cũng đẹp lắm. Toàn những người dễ thương ý, em bé bán sao biển, chị mua sao biển đi, chị không mua em cho chị đấy, chị dễ thương em cho không chị đó @@ vẫn chưa định hình cơ, vẫn ngơ ngơ thì em ấy chạy mất roài
Trên đường trở về, mình thấy có vườn tiêu, sản xuất rượu sim nên ghé vào tham quan.
Nhà người ta có hẳn hơn 5ha đất vườn trồng chôm chôm nhưng mà hết mùa rồi. Vào xem vườn tiêu, vườn sim thôi. Sim cũng chưa có quả, mới có hoa. Tiêu Phú Quốc thơm nhưng rất cay. Mà người ta bán nguyên hạt, mình về tự xay lấy, cho nguyên chất.
Hôm sau nữa, mình đi suối Đá Bàn. Đi biển mấy ngày rồi đi suối xem sao. Đường vào suối rất khó đi, khoảng 5km từ đường lớn nhưng mà gian nan bằng 100km đường khác. Đường không phải ổ gà mà cả đoạn đường như gờ chắn tốc độ tự nhiên luôn. Cả đoạn đường lượn sóng, lại đêm hôm trước vừa mưa to xong nên rất bẩn. Lúc gần đền nơi đường còn khó đi hơn nữa. Có một đoạn toàn đá to mà dốc, tí nữa thì đổ cả xe của hai vợ chồng. May mà xe cũng tốt mà kỹ thuật lái xe của mình không đến nỗi nào nên cuối cùng cũng đến nơi.
Ở đây người ta đi suối như đi picnic, mang cả đồ ăn, thức uống vào. Rất nhiều người mang gà, bếp than vào đó nướng ăn. Nhưng mình tham quan thôi. Vào đó gặp nhà gác rừng, có đàn chó Phú Quốc chắc thuần chủng, con nào con nấy xoáy đầy lưng. Hỏi ra thì họ có bán chó con giá 4-5tr một con.
Xuống biển rồi lên rừng, suối Đá Bàn đẹp và thơ mộng, chặng đường tới đó là liệu pháp tốt nhất dành cho những người muốn giảm vòng 2 và tăng nhanh vòng 1 :)))) tới suối gặp anh gác rừng, nhà nuôi một đàn chó Phú Quốc thuần chủng, nhìn công nhận là thích thật, giá chó con là 4 triệu/ con nhé
Welcome
Đây là thế giới của manhhomienbienthuy (naa). Chào mừng đến với thế giới của tôi!
Bài viết liên quan
Bài viết mới
Chuyên mục
Lưu trữ theo năm
Thông tin liên hệ
Cảm ơn bạn đã quan tâm blog của tôi. Nếu có bất điều gì muốn nói, bạn có thể liên hệ với tôi qua các mạng xã hội, tạo discussion hoặc report issue trên Github.