Du lịch Đà Nẵng

Du lịch Đà Nẵng
Photo by myself

Mới có chuyến du lịch thành công quá đi. Cần phải viết bài ngay để sau này còn có cái mà khoe :D

Lần này chúng mình chọn đi Đà Nẵng, thành phố đáng sống nhất Việt Nam. Mình chọn thời điểm là tháng 9, đã qua mùa cao điểm du lịch, nhưng vẫn chưa chuyển mùa. Thời điểm phải nói là quá phù hợp cho chuyến đi lần này.

Chuẩn bị

Công tác chuẩn bị luôn là điều quan trọng nhất, để đảm bảo thành công cho mỗi chuyến đi. Lần này lại là lần đầu tiên chúng mình đi du lịch cùng nhau, còn nhiều thứ bỡ ngỡ. Nên chúng mình đã phải chuẩn bị rất nhiều thứ.

Việc đầu tiên là phải săn vé máy bay. Đi Đà Nẵng có nhiều cách. Mình đã từng đi tàu vào Đà Nẵng một lần rồi, phải mất gần một ngày mới tới nơi cơ. Đi xe khách cũng tương tự, nên đi máy bay là lựa chọn hợp lý nhất. Như vậy sẽ mất ít thời gian để di chuyển hơn.

Nhưng vì thời gian chuẩn bị không có nhiều, nên tìm vé máy bay giá rẻ thật không dễ chút nào. Sau nhiều lần cân nhắc, cuối cùng vợ chồng mình chọn mua 2 vé, chiều đi của VietJet Air, chiều về của Vietnam Airlines. Tổng giá trị 2 vé gần 4 triệu, vẫn rẻ hơn mua vé khứ hồi. Mua vé rồi thì hai đứa phải đi 5 ngày, 4 đêm. Lúc đầu mình định đi 4 ngày 3 đêm nhưng vé 5 ngày rẻ hơn. Chính ra đi như vậy là vừa, đi ngắn quá ăn chơi lại được ít.

Chiều đi mình đi VietJet Air, dịch vụ rất tốt. Duy chỉ có điều VietJet Air không cho sử dụng điện thoại, airplane mode cũng không được nên ngồi ở cửa sổ cũng không chụp ảnh được gì. Còn Vietnam Airlines thì vẫn vậy. Đi Vietnam Airlines thì luôn luôn được ký gửi, ngoài ra còn một bữa ăn nhẹ (thực ra chỉ được một chai nước).

Cũng nên lưu ý cho bạn nào định mua vé giẻ. Các hãng có rất nhiều thủ thuật khác nhau khiến chúng ta lầm tưởng là giá rẻ, nhưng nhiều khi không phải rẻ thật đâu. Nhất là VietJet Air, khi nhìn giá vé thì rẻ thật, nhưng không có ký gửi, khi thanh toán lại cộng thêm kha khá chi phí linh tinh nữa.

Vietnam Airlines thì đỡ hơn, giá vé đã tính nhiều thứ rồi nên số tiền thanh toán không đội lên mấy. Tốt nhất, chúng ta hãy thử đặt vé các hãng, xem tổng số tiền phải trả thế nào, chứ đừng tin ngay vào giá vé ban đầu.

Sau khi mua vé xong, hai đứa lại phải nghiên cứu tiếp đi Đà Nẵng ăn chơi như thế nào. May mà nhờ Internet nên cũng biết được nhiều thông tin từ những người đi trước để lại.

Vậy là tiền đề của chuyến du lịch đã xong, giờ là chuẩn bị hành lý để lên đường nữa là ổn.

Trước hết phải chuẩn bị trang phục, giày dép. Chuẩn bị đi biển đương nhiên là phải chuẩn bị đồ bơi rồi. Ngoài ra còn chuẩn bị thêm vài bộ quần áo thoải mái để ăn chơi trong thành phố nữa. Không cần nhiều, chỉ cần vài bộ để thay đổi là được.

Mình định sẽ đi Bà Nà chơi, trên núi cao lạnh hơn nên cần chuẩn bị bộ quần áo dài, kẻo lên trên lạnh quá lại không ăn chơi được. Nhưng giờ mình thấy rằng, tốt nhất nên chuẩn bị áo khoác mỏng. Khi lên núi lạnh thì mặc vào, lúc xuống lại cởi ra cho tiện. Chứ như mình, lên thay một bộ dài, lúc xuống không kịp thay thế là phải chịu nóng.

Ngoài ra, kỷ niệm lần đầu đi chơi, chúng mình còn sắm hẳn hai chiếc “cờ đỏ sao vàng” cho rực rỡ. Cái áo này mặc vào thời điểm hơi nhạy cảm chút. Khi mua nó, ai cũng nhắc đừng mặc đi biểu tình nhớ :D

co do sao vang

Một thứ vô cùng quan trọng nữa là các loại áo chống nắng. Vì thời tiết ở Đà Nẵng nắng nóng, lại phải ăn chơi ở nhiều nơi khác nhau, nên tốt nhất là cứ chuẩn bị chống nắng cho chắc.

Lần đầu tiên đi chơi, hai đứa mình rất sợ ăn uống không hợp, lại không tiêu hóa được thì khổ. Nên chúng mình chuẩn bị nhiều loại thuốc về tiêu hóa lắm. Nào men tiêu hóa, nào thuốc ổn định dịch vị, v.v…

Ngoài ra thì mình còn mang thêm bánh mì, pate, đề phòng trường hợp không tìm được chỗ ở thì có cái mà ăn. Nhưng mình lo cũng hơi quá, vì việc tìm khách sạn cũng không khó khăn gì. Lúc mình đi không có nhiều khách, nên các khách sạn trống nhiều lắm. Có nhà còn đóng cửa không kinh doanh vì vắng khách.

Một thứ cần chuẩn bị nữa là tâm lý nghe và hiểu phương ngữ. Người Đà Nẵng và Quảng Nam sẽ nói giọng giống nhau. Khả năng rất cao là nhiều lúc mình sẽ không hiểu gì. Nên chuẩn bị tâm lý trước để tránh bị shock. Theo kinh nghiệm lần trước mình đến đây thì mình vẫn hiểu được tương đối, nên chỉ chuẩn bị chút tâm lý là ổn.

Chỗ ở

Lúc mình đi đang mùa vắng khách, nên tìm chỗ ở không khó. Mình cũng nghiên cứu nhiều trên mạng rồi nên cũng chọn trước vài khách sạn. Mình quyết định ở gần biển cho tiện. Lúc nào muốn thì đi vào trong thành phố sau, vì mục đích lần này đi biển là chính.

Đầu tiên, mình đến một khách sạn trên đường Phạm Thiều, nhưng không ưng lắm, vì không có phòng nào có ban công.

Thế là mình tìm hiểu thêm vài khách sạn khác xung quanh. Được cái là khu vực mình tới được chia lô khá đẹp, nên việc đi lại không khó lắm. Các khách sạn đều trên mặt đường cả.

Sau khi xem qua vài chỗ, mình quyết định nghỉ lại khách sạn Loseby trên đường Loseby luôn. Khách sạn cách biển chỉ vài phút đi bộ. Lễ tân ở đây nhiệt tình lắm. Họ nói giọng Quảng Nam, nói với mình thì nghe được chứ họ nói chuyện với nhau thì như chim hót, mình chả hiểu gì cả.

Mình ở phòng rộng, có ban công nhìn ra ngoài. Hướng ban công nhìn ra bán đảo Sơn Trà. Cũng hơi tiếc vì hướng này không ngắm được bình minh trên biển.

khach san

Vị trí đẹp, view đẹp, nếu không muốn đi đâu chơi thì cứ ở trong phòng uống cà phê ngắm cảnh cũng không tồi.

cafe

Khu vực không phải mùa cao điểm, khách du lịch không có mấy mà dân ở cũng không có nhiều nên đường phố tương đối vắng vẻ. Mình để ý một điều là dân tình ở đây đi lại rất ít khi dùng xi nhan, nên nhiều khi họ muốn rẽ hướng nào mình cũng không biết.

đường phố

Chưa đi biển lần nào nên hai đứa mình vừa đến chỉ nghỉ ngơi một lát là ra biển ngay. Bãi biễn rất vắng, cát trắng mịn, bờ biển dài. Và nhất là dù vắng khách nhưng lực lượng cứu hộ thì vẫn làm việc thường xuyên. Bơi ở đây đúng là tuyệt vời.

biển

Ăn chơi

Nhờ công cuộc chuẩn bị rất kỹ, nên mình đã có kế hoạch ăn chơi sẵn rồi. Cũng nhờ mình đã từng đến Đà Nẵng 1 lần, dù lần đó không được đi chơi mấy, nhưng may cũng vẫn nghe được người ta quảng bá du lịch nên lần này cũng gọi là có chút kinh nghiệm.

Kế hoạch là mình sẽ đi bán đảo Sơn Trà một buổi, đi Bà Nà một ngày, nếu thích có thể đi thêm Ngũ Hành Sơn, hòn Non Nước. Các buổi tối thì vào thành phố đi dạo đường Bạch Đằng dọc sông Hàn, vừa ngắm mấy cây cầu, vừa xem chỗ ăn chơi. Hoặc tối có thể đi theo đường Trường Sa, Hoàng Sa dọc bờ biển.

Ngoài ra thì sẽ dành một buổi tối đi Hội An, và một buổi tối khác sẽ đi Sun Wheel (vòng quay mặt trời). Đà Nẵng có cầu Rồng cuối tuần sẽ phun lửa, cầu Hàn quay hằng ngày mình sẽ dành thời gian đi xem. Cầu Rồng thì nhất định sẽ xem, cầu Hàn quay nửa đêm thì có thể bỏ qua.

Ngoài việc đi chơi như trên thì phải dành thời gian và sức lực để ăn uống. Các món đặc sản, ốc hút, bánh xèo, mì quảng, và nhất là hải sản thì không thể bỏ qua. Đặc biệt, món bánh tráng cuốn thịt heo cũng nhất định phải thử. May mà trước khi đi chơi, mình đã được ăn món này ở Hà Nội nên không bị bỡ ngỡ.

Việc đi lại thì mình thuê xe máy. Nhờ lễ tân khách sạn thuê cho luôn, 150k/ngày tự đổ xăng. Thực ra khách sạn đầu tiên mà mình đến giá chỉ 100k/ngày thôi. Nhưng mà mình nhờ khách sạn thuê luôn cho tiện. Đổ xăng thì đơn giản, tuy nhiên cây xăng ở đây chỉ làm việc đến 8h tối nên muốn đi xa cứ phải chuẩn bị từ sớm, kẻo hết xăng giữa đường thì nguy.

Thời gian dài rộng nên cứ theo kế hoạch mà làm. Nghe lễ tân bảo, thời điểm mình đến đang mưa nhiều, gần như ngày nào cũng mưa suốt. Nhưng không hiểu may mắn thế nào, khi mình đến ngày nào trời cũng nắng đẹp cả. Thế là tha hồ ăn chơi, chả phải lo ngại thời tiết gì. Về cơ bản thì mình đã đi gần hết kế hoạch, thiếu mỗi Ngũ Hành Sơn.

Ngay bên cạnh chỗ mình ở có một quán ăn sáng, ở đó có hai món là mỳ Quảng và bún bò Huế, giá rất rẻ, chỉ 25k/tô. Cả hai món đều ăn rất ngon, hàng quán sạch sẽ, vị trí lại ngay bên cạnh nên ăn sáng mình đều chọn quán này. Quán đang mùa vắng khách, chỉ có hai vợ chồng chủ quán thôi, không có nhân viên nào. Quán rất hiếu khách, phục vụ trà miễn phí, thậm chí không ăn gì vào uống trà cũng được.

Cách đó vài nhà, ở gần biển hơn có một quán hải sản. Quán bày bán toàn hải sản tươi sống, cho mình nhìn tận nơi và chọn luôn. Lại thêm một chỗ ăn chơi tiện lợi nữa. Mấy lần ăn hải sản mình đều ăn luôn ở quán này cho gần chứ không đi xa.

hải sản sống

Trước khi đi Đà Nẵng, mình đã nghe nhiều điều tốt đẹp. Trong đó không có chuyện chặt chém du khách. Nếu thấy biến cứ gọi hotline là xong. Thế nên mình không lo về giá cả, quan trọng là họ chế biến thế nào thôi.

Trưa hôm đó mình nghỉ tại phòng rồi ăn đồ mang theo thôi. Đi lại cũng mệt nên chỉ ra biển ngắm cảnh rồi về chứ chưa bơi được. Phải nghỉ ngơi cho lại sức chút đã.

Chiều hôm đó mình đi bơi luôn. Bãi biển cũng không dốc lắm nên muốn nước sâu phải ra hơi xa một chút. Biển vắng bơi thích lắm, cả bãi chắc có khoảng chục người. Vùng vẫy thỏa thích, chả phải tranh nhau với ai. Chỗ mình bơi là bãi Phạm Văn Đồng, bãi biễn Mỹ Khê cạnh đó thì có vẻ đông hơn.

Hơn nữa chỗ mình có bán đảo Sơn Trà chắn bớt sóng nên sóng biển chỉ vừa phải chứ không mạnh. Không thích bơi có thể thả trôi dập dình theo sóng cũng tuyệt. Nhưng mấy trò cho sóng đánh vào lưng thì chịu không thể, vì sóng nhẹ, chả bao giờ có sóng bạc đầu luôn.

Sau này thì mình mới biết, dân tình Đà Nẵng ít khi đi bơi ban ngày, chắc vì nắng với phải làm ăn. Tối đến họ ra biển nhiều hơn, bãi biễn đông vui hơn. Và đặc biệt là lực lượng cứu hộ vẫn làm việc đêm, hình như đến 23h nên dù bơi đêm cũng rất yên tâm.

Tối hôm đó mình ăn hải sản luôn ở quán gần khách sạn. Mình gọi đơn giản 2 đĩa cơm rang với hai con ghẹ. Cơm rang này là cơm rang hải sản, có tôm, mực, ăn rất ngon, 60k một đĩa hoặc thích đĩa to thì 120k, thực ra là trộn hai đĩa nhỏ đó vào làm một. Hai con ghẹ cũng ngon, mình có thể chọn trực tiếp ngay trong chậu, thích con nào chỉ con đó, cửa hàng sẽ hấp cho.

bữa tối đầu tiên

Ăn ở cửa hàng này mình tiếc nhất là không mua sầu riêng. Khi ăn, có người chở sầu riêng đến bán, giá rất rẻ, chỉ 20k một cân, mua xong nếu có nhu cầu họ bổ cho ăn luôn. Một quả chắc tần 4, 5kg, nhưng chả hiểu sao lúc đó mình không mua. Giờ nghĩ lại thấy tiếc thật.

Ngày 26

Hôm nay mới là ngày chính thức bước vào lịch ăn chơi như đã định. Ngày hôm nay mình sẽ đi bán đảo Sơn Trà, cách nhà mình chắc tầm 5km. Bãi Bụt, chùa Linh Ứng là địa điểm chính cần đến. Khu bảo tồn thiên nhiên có thể đến, cái này là optional, tùy tình hình mà có thể thay đổi.

Mình ăn sáng ở ngay quán bên cạnh. Bún bò Huế và mỳ Quảng đều ngon cả. Nhưng cả hai đứa mình đều thấy hợp với mỳ Quảng hơn là bún bò. À, bún bò ở đây họ nói nghe như “búng bò” còn mỳ Quảng là “mỳ Quãng”.

Ăn sáng

Ăn sáng xong mình đi chùa Linh Ứng luôn, trên đường đi có qua bãi Bụt nhưng mình không dừng lại mà định để khi về sẽ dừng sau.

Chùa Linh Ứng nằm ở vị trí đắc địa, từ trên cao nhìn xuống biển cảnh đẹp vô cùng. Chùa rất rộng, và đặc điểm chung của chùa chiền nơi đây là họ sơn màu rực rỡ, rất bắt mắt.

Chùa Linh Ứng

Đà Nẵng có nhiều chùa Linh Ứng lắm, ở Sơn Trà có một chùa, ở Ngũ Hành Sơn cũng có một chùa, ở Bà Nà cũng có. Mỗi chùa đó đều có một bức tượng phật rất lớn, tổng cộng hai tượng phật ông và một tượng phật bà. Phật bà Quan Âm ở chùa Linh Ứng này là bức tượng phật bà cao nhất, hình như hơn 200m. Tượng được điêu khắc tinh xảo, phật bà hiền hòa và phúc hậu.

quan âm

Từ chùa có thể nhìn xuống biển, trời biển hài hòa, cảnh sắc nên thơ. Tuy nhiên chỗ ngắm cảnh này rất hot nên đông người tập trung lắm. Mọi tìm một chỗ để diễn sâu cũng khó. Lúc sau thì nắng quá nên mọi người tản bớt. Nắng hơi chói nên ngắm biển từ đây cũng hơi khó, may mà mình đã sắm sẵn kính râm.

view từ chùa

Chùa Linh Ứng rất rộng, hai đứa mình vãn cảnh chùa hết cả buổi sáng luôn. Chùa được trang trí nhiều cảnh hay, có non bộ, có cây hoa.

cảnh chùa

Trong chùa có mấy cây rất lạ, mình chả biết cây gì. May sao sau này mình biết đây là quả đào tiên. Thật tình cờ, sau khi gặp cây này ở đây, bao nhiêu người trên Facebook lại khoe nhà trồng được cây này.

quả đào tiên

Chùa trồng một loại cau lạ, quả chín đỏ chứ không chín vàng. Thực ra mình cũng chưa nhìn thấy cau chín cây bao giờ nên không rõ cau chín vàng hay chín đỏ, nhưng nghe chín vàng có vẻ đúng hơn. Cây cau này không cao, chùm cau ngay trong tầm với, lại nửa xanh nửa đỏ trông khá lạ mắt.

cau

Vãn cảnh chùa đã hết buổi sáng, trưa rất nắng nên mình không đi khu bảo tồn thiên nhiên nữa. Hai đứa quay về, lúc trước định sẽ dừng ở bãi Bụt mà nắng qua nên đành bỏ qua, chiều sẽ đến lại vì cũng gần nhà. Lúc đi về có qua một xóm chài, dân chài thì không thấy ai, nhưng thuyền bè thì họ để hết ngoài biển. Có vài chiếc đang up trên bờ. Dù trời nắng, nhưng trước cảnh đẹp không thể nhắm mắt làm ngơ được, đành phải làm vài kiểu kỷ niệm.

xóm chài

Lúc về mình có qua đường Ngô Quyền mua xăng. Trên đường thấy chợ Mai, chợ nhỏ thôi, không to như chợ Hàn hay chợ Cồn, mình cũng không vào trong. Có một người bán dừa ở đó, mình vào hỏi thử, chỉ 15k/quả. Quá rẻ, đang lúc nắng nóng, mỗi đứa một quả cho mát. Dừa ở đây rất ngọt và đầy nước, không biết trồng ở Đà Nẵng luôn hay ở đâu chuyển về. Hàng dừa dọc bờ biển thì không thấy quả nào.

dừa

Trưa hôm đó mình ăn uống đơn giản rồi nghỉ ngơi, dành sức buổi chiều và tối ăn chơi tiếp. Tối sẽ đi vòng quay Mặt Trời, buổi chiều mình sẽ quay lại bãi Bụt bù cho buổi sáng, ngoài ra nếu đủ sức thì vẫn sẽ đi bơi. Tuy nhiên là hai đứa mệt nên ngủ hơi nhiều, lúc dậy đã quá nửa buổi nên không kịp bơi nữa.

Hai đứa ra bãi Bụt luôn, cảnh vật buổi chiều cũng có những nét đẹp riêng. Không chịu khó quay lại đây thì đúng là phí. Hai đứa chụp bao nhiêu là ảnh.

bãi bụt

Cũng có nhiều toán du lịch khác cũng lên chùa Linh Ứng đi qua dừng lại chụp vài kiểu ảnh. Họ có vẻ không gấp lên chùa như mình lúc sáng.

bãi bụt

Sau khi ngắm cảnh ở bãi Bụt xong thì hai đứa chuẩn bị đi vòng quay mặt trời luôn. Nhìn bản đồ thì đường đi khá lòng vòng. May nhờ lễ tân khách sạn nhiệt tình, dẫn đường cho mình. Mình đến chỗ vòng quay hơi sớm. Lúc đó vẫn chưa hoàng hôn, mà cũng chưa có khách mấy. Ngoài mình ra có hai, ba đôi khác nữa thôi.

vòng quay mặt trời

Chỗ vòng quay mặt trời đang xây dựng công viên Châu Á, vòng quay là một phần của công viên đó. Sau này hoàn thành thì sẽ là một địa điểm vui chơi giải trí lớn. Nhưng hiện nay thì các công trình vẫn chưa đâu vào đâu, người ta quây lại gần hết. Chỉ có vòng quay Mặt Trời đã hoàn thành là được đưa vào vận hành thôi.

công viên châu Á

Vì đến hơi sớm nên hai đứa mình tham quan xung quanh trước, chờ trời tối mới lên vòng quay. Xung quanh vòng quanh cũng có nhiều không gian đã xây xong. Có một hồ nước, trên đó xây mấy cái chòi hóng mát, kiến trúc kiểu cổ, giống cung đình ngày xưa. Hồ vẫn đang xây dựng, một vài chòi là xong rồi có thể tham quan thôi.

Lối ra mấy cái chòi này có mấy đỉnh đồng to tướng, hình như là đúc đồng thật. Nhưng ở trong không đốt gì, chỉ chiều đèn để trang trí.

thần tài

Khu vực công viên trông rất nhiều cây cảnh lạ mắt. Như cây này mình cũng không biết nó là cây gì. Ngoài ra thì có mấy cửa hàng nhỏ bán đồ lưu niệm gần cửa vào vòng quay. Hai đứa xem cho biết chứ không mua gì. Mặt hàng thì nhiều, nhưng cũng như những chỗ du lịch khác, không có gì đặc biệt mà riêng Đà Nẵng mới có cả.

hoa cỏ

Chờ trời tối hẳn mình mới lên vòng quay, để ngắm cảnh thành phố khi đêm xuống. Vòng quay quay không nhanh, mất khoảng 1 tiếng thì hết 1 vòng. Thời gian thoải mái để ngắm cảnh luôn. Lúc mình vào vòng quay thì rất vắng, gần như không còn ai, những đôi vào trước có lẽ đã về rồi.

Vòng quay quay không nhanh, nhưng cảm giác mạnh phết. Nhất là lâu lâu nó rung một cái cũng hơi sợ. Hai đứa ngồi mà quay ngang quay ngửa ngắm cảnh nó thay đổi trọng tâm nó nghiêng sang hướng khác, cũng hơi sợ, dù đã chuẩn bị tâm lý từ trước.

Càng lên cao cảnh càng đẹp. Từ cabin có thể nhìn thấy sông Hàn cũng các cây cầu, nhìn thành phố lên đèn khi đêm xuống. Vừa trải nghiệm cảm giác mạnh vừa ngắm toàn cảnh thành phố, cảm giác có một không hai, không biết diễn tả thế nào. Tiếc là máy ảnh chụp tối hơi kém nên không thể thu hết vẻ đẹp được.

view từ vòng quay

Sau khi hết vòng thì mình đi xuống, không biết ở thêm một vòng nữa có được không nhỉ, vì cũng không có khách mà. Nhưng thôi, mình xuống thôi, cảm giác mạnh làm tốn năng lượng lắm, phải bổ sung ngay.

Tối hôm đó mình định tìm quán ăn bánh tráng cuốn thịt heo gần cầu Hàn. Nhưng quán mình tìm theo tìm hiểu trên mạng thì không thấy, lại thấy quán đặc sản Trần. Quán này trang trí đèn nhấp nháy rất thu hút, lại khách nườm nượp nên chắc chắn là quán tốt.

đặc sản Trần

Vào đây nghe nhân viên giới thiệu món ăn, mãi chả nghe thấy bánh tráng cuốn thịt heo đâu. Hóa ra bánh trang cuốn thịt heo quán này gọi là “đặc sản Trần”. Không lẽ món này từ quán này mà ra.

Quán này có một món là “đặc sản Trần đặc biệt”, cũng là bánh tráng cuốn thịt heo nhưng thịt này có hai đầu da, cũng tức là có hai đầu mỡ. Không biết pha thịt thế nào mà giỏi thế. Đây là điểm đặc biệt mà không ở quán nào khác có.

Quán đông mà phục vụ vẫn nhanh, chỉ một lúc là đồ ăn ra thôi. Cách ăn thì không lo, vì may mắn mình đã ăn món này một lần ở Hà Nội rồi. Tuy nhiên, mình quên mất không dặn họ, họ mang ra mắm nêm cay quá.

bánh tráng cuốn thịt heo

Đặc sản Trần rất nổi tiếng ở Đà Nẵng, không hiểu sao mình tìm hiểu trước trên mạng thì không thấy nhắc đến. May mà khi tìm quán ăn mình đã nhìn thấy.

Sau khi ăn xong thì mình ra đường Bạch Đằng dọc bờ sông chơi. Xe máy cứ để ở rìa đường, chỗ nào tiện thì để, không phân biệt là vào quán nào hay không. Mình để xe rồi đi bộ trên vỉa hè sát bờ sông, vừa ngắm sông vừa dạo mát cho tiêu hóa bớt. Trên đường Bạch Đường buổi tối có rất nhiều quán dừa. Nhưng mình phải đợi tiêu bớt mới có sức ăn tiếp.

sông Hàn

Quán dừa thì nhiều, mình vào một quán, không nhớ tên là gì, chỉ nhớ biển hiệu dùng đèn màu xanh lá cây. Vì đây là quán đông khách nhất, không gian lại có vẻ rất sang chảnh nên mình chọn. Giá cả ở đây không đắt, kem dừa 50k, dừa rau câu 27k. Tuy nhiên, kem dừa ở đây không trang trí đẹp bằng Hàng Than.

Quán dùng bàn ghế gỗ hết, lại sắp xếp quay ra ngoài, khách vừa ăn vừa ngắm sông và phố. Buổi tối dạo chơi ở đây thì quán này là thích hợp nhất để giải khát.

dừa Bạch Đằng

Ngày 27

Hôm nay mình sẽ đi Bà Nà. Mình nhờ lễ tân mua tour luôn, hết 750k. Giá như vậy không đắt vì riêng tiền cáp treo đã hết 500k rồi.

Sáng sớm ra đã có một thanh niên đến nhắc, anh chị cứ ăn sáng đi, lát có xe đến đón là đi luôn. Mình vẫn ăn sáng ở quán bên cạnh thôi, lần này mỗi đứa một bát mỳ Quảng.

Xe đi lòng vòng đón khách một hồi mới lên đường đi Bà Nà. Xe đi qua đường Bạch Đằng và các bãi biển phía bên này bán đảo Sơn Trà. Rõ ràng là biển phía mình chọn đẹp hơn hẳn.

Xe đi gần một tiếng mới tới Bà Nà. Phía dưới là cổng vào nhà ga để đi cáp treo. Cũng không có nhiều cảnh vật và thời gian để tham quan chỗ này. Mình chỉ kịp chụp mấy bức ảnh thôi.

Bà Nà: cổng

Tên gọi Bà Nà, tiếng địa phương là Bà Nòa, có nguồn gốc từ Banane (tiếng Pháp), ngày xưa chắc vùng này có nhiều chuối lắm. Bây giờ mình thấy ít đi nhiều rồi.

banana

Cáp treo lên Bà Nà là cáp treo cao nhất thế giới. Để lên đến đỉnh phải đi 2 lần cáp treo. Hôm trước mới ngồi vòng quanh Mặt Trời đã thấy cảm giác mạnh rồi nhưng so với cáp treo này thì vẫn còn quá nhẹ.

Ngồi trong cabin nhìn lên trên thì thấy bình thường, chứ nhìn xuống thì thấy hụt hẫng vô cùng. Cảm giác như kiểu cách mặt đất phải mấy trăm mét vậy. Mà cáp treo khi đi qua các cột đỡ thì rung lên mấy phát, em bé đi cùng mình bảo là đi vào ổ gà :D. Rồi khi mọi người quay ra ngắm cảnh thay đổi trọng tâm nó lại nghiêng một cái, cảm giác mạnh vô cùng.

cáp treo

Ngồi trên cáp treo có thể nhìn thấy đồi núi xung quanh, các cánh rừng vẫn còn nguyên vẹn. Cây cối um tùm, cáp treo thì đang bay bên trên những ngọn cây. Đặc biệt ở đây có loại dương xỉ rất bự, phải gấp 20 lần dương xỉ bình thường mà mình vẫn thấy.

dương xỉ

Thời gian đi cáp treo lên tầng thứ nhất là gần nửa tiếng. Dư sức để ngắm cảnh và check in. Nghe hướng dẫn viên bảo đi cáp treo Vin Pearl Nha Trang chỉ có 5 phút, nhanh quá chả kịp ngắm gì. Nhưng hai người khách đi cùng mình thì bảo thời gian ngang nhau. Có lẽ mình nên đến tận nơi để kiểm chứng.

check in cáp treo

Sau khi lên tầng thứ nhất rồi thì có nhiều lựa chọn. Có thể chơi quanh đó, lên luôn tầng thứ hai, hoặc bỏ thêm tiền đi tàu điện ngắm vườn hoa Le D’Amour (hướng dẫn viên gọi là vườn hoa Lê Minh) hoặc xuống hầm rượu Pháp tham quan và uống một ly.

Mình thì quyết định chọn phương án đầu tiên, là tự đi khám phá xung quanh tầng thứ nhất. Chỗ này có một khách sạn, một nhà hàng, ngoài ra thì có nhà ga đến và đi. Xa xa thì có chùa Linh Ứng với tượng phật ông rất lớn. Một số công trình đang được xây dựng nên đường lên chùa vẫn có xe tải chạy, đất đá ngổn ngang. Vì địa hình đồi núi nên các công trình không cùng độ cao. Không gian rộng nhất là một khoảng sân giữa nhà ga đến và nhà ga đi.

Phía trước nhà ga đến có một khoảng sân hẹp, từ đây có thể thấy đường cáp treo đang lên. Đây cũng là nơi có view đẹp nhất để nhìn toàn cảnh vùng đồi núi xung quanh. Vì các khu vực khác đều có núi cao hơn, tầm nhìn bị hạn chế.

view sườn nút

Khoảng sân này hẹp mà cheo leo trên sườn núi nên đi ra sát lan can, cảm giác cũng lâng lâng. Khách sạn nằm ở độ cao thấp hơn, khi xuống phải qua một đường hành lang. Nó là hành lang đó, nhưng nhìn như hầm, chụp ảnh ở đây đẹp mà lại vắng.

xuống khách sạn

Khoảng sân rộng là nơi có nhiều góc để chụp ảnh nhất. Người ta đã sắp xếp nhiều vị trí khác nhau cho du khách tha hồ chụp ảnh. Kinh nghiệm xương máu khi chụp ảnh ở đây là phải quan sát cẩn thận, chọn những góc đẹp nhất.

Mình khi mới đến mừng quá, thấy bông cẩm tú cầu là phải chụp ngay.

cẩm tú cầu nhỏ

Không ngờ, ngay sau lưng có một bông khác đẹp hơn nhiều.

cẩm tú cầu to

Cây thì nhiều nhưng lúc mình đến chỉ có 2 bông đó thôi. Ngoài ra thì có một góc khác người ta kết hoa thành hình trái tim. Nhưng các cặp đôi lên đây quá nhiều nên chỗ này phải xếp hàng mới được chụp.

heart

Ngoài ra thì các công trình kiến trúc ở đây đều xây theo kiểu Pháp. Vào trong thì người ta mở nhà hàng, bán quà lưu niệm. Bên ngoài dùng làm phông nền cũng rất tốt.

tầng 1
tầng 1

Ngoài ra, chùa Linh Ứng cao hơn khoảng 50m, lên đó sẽ ngắm được nhiều hơn. Chắc ngắm vườn hoàn Le D’Amour xe điện cũng đi qua đó luôn. Nhưng mình thì phải đi bộ, mà lại đi qua đoạn đường đang ngổn ngang đất đá nên mình không đi.

Sau khi ngắm cảnh tầng 1 chán chê thì hướng dẫn viên dẫn cả đoàn lên tầng 2. Thực ra nếu muốn mình đi trước cũng được. Tầng 2 cũng là tầng cao nhất của Bà Nà.

tấng 2

Trên đó có khu làng Pháp, nhưng đang xây dựng, mới có vài nhà xong mà vẫn chưa vào trong tham quan được, chỉ dùng làm bối cảnh chụp ảnh được thôi.

Bà Nà: Làng Pháp

Trên đây còn khu vui chơi Fantasy, có đủ thể loại trò chơi cho mọi đối tượng khác nhau. Trong đó có ba trò được chơi miễn phí. Trò đầu tiên là đua xe điện, mỗi lượt chơi chỉ kéo dài 10 phút. Píp một phát thì xe chạy, píp phát nữa thì dừng. Chẳng may mình chơi đúng vào lượt toàn các thanh niên hổ báo, không đua xe mà toàn phá nhau.

Trò thứ hai là vòng quay tình yêu. Hai người sẽ ngồi lên đó nắm chặt tay nhau cho vòng quay nó văng. Lúc mình chơi thì chả có mấy người muốn chơi, phải đợi mãi mới đủ 14 người. Lúc sau thì bao nhiêu người xếp hàng. Trò này cho cảm giác mạnh lắm, nên chắc chắn là ai cũng nắm tay nhau thật chặt. Nhiều thanh niên trai tráng sợ quá hú hét ầm ầm.

vòng quay tình yêu

Còn một trò nữa cảm giác mạnh hơn là ngồi ghế rồi nó sẽ tự động thả rơi tự do. Sau khi thử cảm giác mạnh với vòng quay tình yêu thì mình bỏ qua trò này. Một điều kỳ lạ là cứ thanh niên mà chơi thì hò hét tung trời, trong khi bô lão thì lại rất bình tĩnh.

Ngoài ra thì còn một phòng tượng sáp các nhân vật nổi tiếng. Nghe bảo làm giống như thật, nhưng mình không vào vì còn phải đợi tan đi cảm giác từ vòng quay.

Sau khi tham quan hết khu vui chơi và ngắm làng Pháp từ xa thì cả đoàn đi xuống. Lúc xuống nhanh hơn lúc lên, và chỉ đi một chuyến là xuống luôn. Ga xuống gọi là ga Thác Tóc Tiên, nhưng chắc là tóc tiên đồng.

thác Tóc Tiên

Xuống đến nơi đã hơn 2h chiều, lúc này cả đoàn mới đi ăn. Họ cho ăn cơm niêu, đồ ăn cũng tạm được, nhưng mà đông người quá nên chả đủ no.

bữa trưa

Tối hôm đó mình ăn uống đơn giản trước, dự định sẽ đi ăn vặt bánh xèo Bà Dưỡng, ốc hút và các món tương tự. Nhưng mình tìm quán bánh xèo bà Dưỡng mãi vẫn không thấy, nên cuối cùng lại chọn điểm đến là quán dừa hôm trước.

Đang ở quán dừa thì mình nhớ ra hôm nay đang là thứ bảy, cầu Rồng sẽ phun lửa, nên tranh thủ đi xem luôn. Ngồi ở quán dừa cũng có thể xem được nhưng mình muốn xem gần hơn cho rõ. Đầu Rồng lại quay ra hướng biển nên muốn xem thì phải sang bờ bên kia mới là rõ nhất.

Mình qua cầu Hàn để sáng bờ bên kia vì cầu Rồng đang chặn đường, chuẩn bị phun lửa. Gần cầu Rồng có một quảng trường, mọi người tập trung ở đó rất đông. Thỉnh thoảng có người bán hàng rong đi qua, chủ yếu họ bán đồ uống và đồ chơi cho trẻ con.

Mình đợi đến hơn 9h, cầu Rồng mới bắt đầu phun lửa. Mà phun không liên tục, kiểu khạc lửa. Phun lửa kiểu này không được uy vũ mạnh mẽ như mình nghĩ. Phun một lúc, nó phải nghỉ một lúc rồi mới lại phun tiếp. Tổng cộng có 2 lần phun lửa như vậy.

cầu Rồng

Sau khi phun lửa thì Rồng lại phun nước. Phun nước thì mạnh và đẹp hơn. Nó phun mạnh lắm, mấy người lên tận cầu hóng chắc ướt hết.

phun nước

Bonus video mình quay được, vui cực.

Rồng phun châu

Sau khi ngắm cầu Rồng xong thì mình đi ăn ốc hút. Internet bảo nên đến đường Hoàng Hoa Thám ăn. Mình tìm đến thì đường đang thi công hệ thống thoát nước, cả đoạn đường dài bị đào hết cả lên. Mà cũng không có nhiều quán ốc như mình nghĩ, cả đoạn đường mình chỉ thấy có đúng 1 quán thôi. Quán bán nhiều loại ốc nhưng mình chỉ gọi ốc hút.

Ốc hút là con ốc vặn, nhưng đập thủng đuôi để người ta hút chứ không nhể như bình thường. Mình đã đặc biệt dặn dò cho ít cay, nhưng mà họ chế biến từ trước rồi nên không bớt được mấy. Mình hút được 1, 2 con mà cay xông lên tận óc. Không biết họ cho gì mà cay thế. Thế mà dân bản địa ăn ngon lành mới tài chứ.

ốc hút

Ngày 28

Hôm nay mình sẽ đi Hội An, nhưng phải tối cơ, ban ngày chắc chỉ đi bơi. Hôm trước đi Bà Nà họ có mời chào mình mua tour đi Cù Lao Chàm, ở đó có món cua đá đặc hữu, nhưng mình không đi. Hôm nay ban ngày mình ăn chơi nhẹ nhàng dành sức cho buổi tối.

Sáng hôm đó sau khi ăn sáng xong, mình đi tham quan phố phường xung quanh. Khu mình ở chủ yếu khách sạn với nhà hàng, thỉnh thoảng có một vài cửa hàng tạp hóa. Có một số biệt thự riêng nhưng đóng kín cửa. Nhiều khu đất vẫn chưa xây gì, đang để trống. Các khách sạn xung quanh chỗ mình ở đều vắng khách, có vài khách Tây ngồi cửa khách sạn cafe chém gió.

Đặc biệt là trên đường phố, không biết người ta cúng bái gì mà thỉnh thoảng lại gặp một đám đồ cúng. Họ bày ngay trên vỉa hè, các loại hoa và quả sặc sỡ, xếp thành hình tròn. Dù không biết họ cúng gì nhưng nhìn là biết chắc chắn là đồ cúng chứ không phải vứt lung tung.

Đường phố quanh đây được trồng nhiều cây hay lắm. Dọc bờ biển thì trồng dừa, phía trong trồng hoa. Cây vẫn còn nhỏ nhưng đã nở đầy hoa.

hoa

Đặc biệt hoa giấy rất được ưa chuộng. Gần như đường phố nào cũng được trồng.

hoa giấy

Tham quan xung quanh một lúc thì mình đi bơi rồi ở phòng uống cafe ngắm cảnh. Vừa ngắm cảnh vừa tính kế hoạch cho buổi chiều, vì Hội An phải tối mình mới đi, chiều đang chưa có kế hoạch gì.

Trưa hôm đó mình lại ăn ở quán hải sản gần nhà. Lại gọi tiếp hai đĩa cơm rang hải sản. Lần này mình không ăn ghẹ mà ăn tôm, cũng tươi sống, mình tự chọn luôn trong châu. Tuy nhiên, mình định ăn tôm nướng cơ, nhưng mà trưa thì không nướng, tối mới có món đó.

bữa trưa

Sau đó thì mình nghỉ ngơi rồi lại đi bơi. Không có việc gì làm nên lại ra biển thôi. Công nhận sao đợt đó khỏe thế không biết, bơi bao nhiêu. Nhưng mà vì không dùng kem chống nắng nên khi trở về da mình đen hẳn, sau còn như kiểu bị lột da.

Chiều tối hôm đó, khoảng 4h mình quay lại thành phố tìm quán bánh xèo bà Dưỡng một lần nữa. Lòng vòng một hồi vẫn không tìm được, nên mình chuyển hướng đi Hội An luôn. Đường đi Hội An thì đơn giản, cứ đi dọc bờ biển là đến Quảng Nam, rẽ phải đi vào đường Hai Bà Trưng đi thẳng sẽ vào trung tâm thị xã Hội An. Nếu trời tối quá không nhìn rõ đường rẽ mà đi quá lên Cửa Đại thì cũng rẻ phải đi thẳng là được. Đường đi không khó, lại có GPS nên không mình không lo lắm.

Đường đi Hội An dọc theo bờ biển nên có thể ngắm cảnh biển khi chiều xuống. Mình không đi nhanh để vừa đi vừa du ngoạn luôn. Bãi biển Mỹ Khê nhìn từ xa cũng như bãi Phạm Văn Đồng chỗ mình, nhưng có vẻ không dốc bằng. Vì rất nhiều người ở xa mà nước vẫn chưa sâu. Ngoài ra, bãi cát có mấy cái chòi dùng lá dừa để lợp chứ không dùng dù ni lông như chỗ mình.

Trên đường có đi qua Ngũ Hành Sơn nên mình có dừng lại ngắm một chút. Lúc ấy trời chập choạng tối lại còn đang trên đường đi mục tiêu khác nên chỉ ngắm từ xa thôi.

Ngũ Hành Sơn

Nhìn từ xa cũng thấy một phần của chùa Linh Ứng trên núi, trong đó nổi bật nhất là tượng phật. Ngoài ra họ đang xây dựng công trình gì đó trên núi, đất đá đang được vận chuyển. Có hẳn một cái thang máy lớn ngoài trời để chuyển vật liệu. Có lẽ ba tượng phật lớn ở Đà Nẵng đều được điêu khắc ở vùng này, vì nơi đây có nghề điêu khắc đá rất nổi tiếng. Một vài cơ sở ở mặt đường còn trưng bày luôn sản phẩm cho khách qua đường ngắm.

điêu khắc

Khi đi thêm một đoạn thì không ngắm được biển nữa, vì các resort đã xây chắn tầm nhìn rồi. Trong các resort mình thấy, thì cái này trông ấn tượng hơn cả. Ở những chỗ thế này chắc cả ngày ở trong đó mất, chả ra ngoài làm gì. Thế thì đi chơi cũng không vui lắm nhỉ :D

Vinpearl

Phía bên kia đường, đối diện resort là các làng chài. Nhưng vướng các resort không hiểu họ để thuyền ở đâu. Khi mình đi qua thì làng chài tương đối vắng, mới có một vài nhà bắt đầu lên đèn.

Đi thêm một đoạn nữa thì trời tối hẳn, cũng là lúc bước vào địa phận tỉnh Quảng Nam. Đường đi nhỏ hơn và cũng vắng hơn hẳn, chỉ thỉnh thoảng mới gặp một vài xe vượt lên, chắc họ cũng đi Hội An. Điều đặc biệt là dù trời đã tối nhưng Quảng Nam có vẻ tiết kiệm điện, không chịu bật đèn dù là đường giao thông chính. Đi trong điều kiện trời tối cũng hơi căng thẳng chút.

Khi rẽ vào đường Hai Bà Trưng thì đường còn nhỏ hơn nữa. Hai bên là đồng ruộng và các đầm nuôi tôm. Dù đồng không mông quạnh nhưng cảm giác đỡ trống vắng hơn vì dân cư đông dần.

Mất khoảng 30 phút đi đường thì đến Hội An. Tuy nhiên, đồng không mông quanh sẽ có cảm giác 30 phút đó dài hơn bình thường. Trước khi đi mình nghe nói Hội An đòi khách du lịch mua vé, nhưng thực ra không cần. Tuy nhiên không mua vé thì không được lên chùa Cầu.

Hội An là khu phố cổ, gần giống phố cổ ở Hà Nội, tuy nhiên, ở đây nhà cổ chủ yếu là do người gốc Hoa xây. Bây giờ thì nhà cổ để mở cửa hàng thôi chứ không thấy ai ở nữa. Mấy hội quán thì đóng kín cửa nên không rõ người ta còn tụ họp ở đó nữa không.

Hội An

Muốn lên chùa cầu thì phải mua vé, còn không thì chỉ ngắm từ xa thôi.

Chùa Cầu

Tham quan một lượt phố thì mình đi ăn cao lầu. Nghe tên như một món ăn xa xỉ nhưng thực ra nó không đắt, chỉ 25k/bát, ngang giá mỳ Quảng thôi. Mình ăn cao lầu ở phía bên kia chùa Cầu, không lên chùa Cầu được nhưng vẫn có nhiều lối khác để sang đó. Cao lầu ăn rất ngon nhưng một bát này thì không thể no được.

cao lầu

Ăn xong cao lầu thì mình chuyển sang ăn món khác. Tập trung ăn trước rồi chơi sau. Món tiếp theo mình thử là bánh đập. Bánh đập giống như bánh đa, ép vào bánh tráng, khi ăn thì đập một cái. Món này ngồi lai rai chém gió thì hợp vô cùng.

bánh đập

Sau khi ăn bánh đập thì mình ăn tiếp chè. Phải nói là đồ ăn vặt ở Hội An phong phú vô cùng, chỉ sợ mình không đủ sức chứa hết được thôi. Mình gọi 1 xí mà phủ và một chè ngô.

Xí mà phủ là chè vừng đen, 15k/bát. Một bát rất nhỏ, ăn dè thì được hai hớp, không thì một hớp là hết. Nhưng công nhận là ngon. Xí mà phủ phải ăn nóng chứ không cho đá, mà có một hớp thì cho đá làm gì.

Chè ngô ở đây cũng ngon, 10k/cốc, mình đánh giá là ngon nhất trong các loại chè ngô mình đã từng ăn. Chè gần như nguyên chất, chè thực sự nấu từ ngô là chính chứ không lạm dụng bột sắn dây. Và chè nấu thế nào khách ăn như vậy, chỉ thêm đá chứ không bỏ thêm linh tinh thạch đen, thạch trắng như mình vẫn gặp.

chè Hội An

Sau khi ăn chè xong, mình còn ăn thêm tào phớ. Tuy nhiên quán tào phớ mình ăn cũng bình thường, không ấn tượng gì nhiều.

tào phớ

Công nhận là ăn nhiều thứ. Mà mình chỉ ăn ở quán vỉa hè thôi. Ở Hội An có cả nhà hàng, nhưng mình thấy khách Tây thích vào nhà hàng chứ khách Việt toàn chọn quán vỉa hè.

Sau khi ăn uống no say thì mình tiếp tục công cuộc khám phá Hội An. Phố cổ Hội An có một con đường là trục chính, cũng là nơi tập trung nhiều công trình cổ nhất. Ngoài ra còn nhiều đường ngang, ngõ dọc nhưng không hoành tráng bằng phố chính. Xung quanh còn vài dãy phố, tuy nhà mới xây nhưng xây theo kiểu cổ, chắc ăn theo khu phố này thôi.

Các cửa hàng ở Hội An đến tối là thắp đèn sáng trưng. Có một, hai địa điểm không mở cửa hàng mà giữ nguyên trạng cho khách vào tham quan công trình.

cửa hàng

Mấy chỗ như hội quán Quảng Châu, hội quán Phúc Kiến thì đóng cửa. Không vào trong được nên không biết nhà cửa thế nào. Nhưng chỉ nhìn cổng thôi đã biết chắc chắn là hoành tráng rồi.

hội quán

Sau khi đi hết mấy vòng phố cổ, khi ra đến gần chùa Cầu thì mình gặp một hội hát bài chòi nên ở đó xem. Nghe hát bài chòi vui hết, mỗi tội họ hát phương ngữ, mình nghe thấy vui vui chứ không hiểu nội dung.

Tầm 8h là các hàng quán bắt đầu đóng cửa tắt đèn. Khách cũng về dần. Thời gian tham quan như vậy cũng vừa, vì phố cũng không lớn, mà chỗ ăn chơi thì mình đã thử qua gần hết. Khi trở về, mình đã tranh thủ mua được cho mỗi đứa 1 đôi dép cói. Mặc dù là dép cói nhưng đế bằng cao su, giá chỉ 40k/đôi.

dép

Đường trở về Đà Nẵng là một quá trình vươn lên vượt khó. Khi đi mình không đổ xăng, mà về thì các cây xăng đóng cửa hết rồi. Vừa đi mình vừa phải lo xe có hết xăng không.

Rồi đi trên đường thì chẳng có mấy người. Thỉnh thoảng có một vài xe cũng từ Hội An trở về vượt lên rồi mất hút. Trời thì tối, đèn đường thì không bật, một bên thì không phải biển cũng là resort im lìm. Một bên không phải đầm nuôi tôm cũng là làng chài, cũng im lìm nốt.

Phóng xe trên đường tối tăm, chẳng có ai khác trên đường, xung quanh cũng chẳng có người ở, xe thì đang cạn xăng dần, chả biết hết lúc nào mang lại một cảm giác hết sức đặc biệt. Phía sau, từ xa thỉnh thoảng lóe lên anh đèn, có lẽ có xe đang bám theo, không biết là bạn hay thù, con đường phía trước tối tăm, chẳng biết có thể xảy ra những chuyện gì. Tất cả những cảm giác đó còn mạnh bằng mấy lần xem phim kinh dị.

Phải kiên cường lắm mới có thể vượt qua được khó khăn đó. Lúc bây giờ chỉ cần mấy làng chài gần đó có đứa trẻ con nào khóc ré lên chắc rụng tim mất.

Đường trở về chỉ là đi ngược lại đường đi, cũng chỉ hết 30 phút mà mình cảm giác như đi mất mấy tiếng. Cuối cùng, về đến Đà Nắng, chỗ bãi biển Mỹ Khê thì đường sáng hơn, khách du lịch ra biển chơi cũng nhiều hơn mới đỡ căng thẳng.

Về đến bãi biển Mỹ Khê là tương đối yên tâm rồi, mình đi chầm chậm để ngắm biển luôn. Bãi biển đêm có phần còn đông vui hơn ban ngày, nên sau khi trở về, mình sẽ ra hóng xem có gì hot.

Khi Về đến khách sạn mới khoảng 21:30, vẫn còn sớm, nên mình tranh thủ tra cửa hàng đặc sản mua ít đồ về làm quà. Cửa hàng này mình được giới thiệu hôm đi Bà Nà, nhưng hôm đó không mua gì. Cửa hàng có nhiều cơ sở lắm, trong đó có một cơ sở cách khách sạn mình ở có vài trăm mét.

Cửa hàng 22h mới đóng cửa, lúc mình ra không còn sớm nữa nhưng vẫn đông khách. Cửa hàng bán nhiều đồ đặc sản của cả miền Trung chứ không chỉ riêng của Đà Nẵng. Nếu muốn mua quà thì ra đây cũng được hoặc ra chợ Hàn, chợ Cồn mua. Mình mua luôn ở đây cho gần. Bánh kẹo miền trung có đặc điểm trung là khá khô và cứng. Tuy nhiên, mấy món đặc sản mình đi lần trước gặp lần này lại không thấy đâu nữa.

đặc sản Thiên Phú

Mua đồ xong về khách sạn cất đồ và xe xong, hai đứa mình ra dạo biển đêm. Bãi biển buổi tối được chiếu đèn, ánh sáng không mạnh lắm, nhưng vẫn đủ dùng. Buổi tối biển nhộn nhịp hơn ban ngày, tuy nhiên lúc mình ra mọi người chỉ chơi trên bãi biển chứ không ai xuống bơi.

Buổi tối ra biển chơi rất thích, không khí mát mẻ trong lành. Mình còn gặp một vài thuyền của ngư dân vừa vào bờ, đang gỡ lưới. Tuy nhiên chỉ thấy họ gỡ lưới thôi chứ không thấy sản phẩm đâu.

biển đêm

23h đêm thì người ta không giữ xe nữa, nên ai gửi xe máy thì phải về vào lúc đó. Còn không thì chơi ở biễn đến lúc nào thì tùy.

Ngày 29

Đã là ngày cuối cùng của đợt đi chơi này. Hôm nay mình không định đi đâu cả, chỉ đi xung quanh ngắm biển và phố phường thôi. Ngoài ra thì có thể đi bơi thêm một lần nữa cho đã.

Sau khi ăn sáng xong, mình lại tiếp tục đi dạo quanh khu vực. Cảnh vật không có gì thay đổi so với hôm trước. Hôm nay hai đứa mình làm thêm 2 cái bánh mỳ. Mặc dù đã dặn dò ít cay, nhưng cái bánh mỳ này vẫn còn cay nhiều lắm.

bánh mỳ

Cũng nhờ cô bán bánh mỳ mà mình biết thêm một món đặc sản rất ngon ở đây là cá bò rim. Thế là mình lại tìm mua thêm hai hộp nữa mang về.

Sau khi ăn xong thì mình ra biển chơi. Lần này đi ngắm cảnh là chính. Mình đi xa một chút, lên phía bãi biển Mỹ Khê. Ở đó có một công viên xây sát bờ biển, không gian rất rộng. Nghe nói hôm mình Hội An, ở đó tổ chức show ca nhạc, nhưng lúc mình về thì hết mất rồi.

Ngày mặt tiền của công viên, có mấy viên đá, có lẽ điêu khắc ở Ngũ Hành Sơn. Tuy nhiên là tạo hình của nó hết sức kỳ lạ, không hiểu ý nghĩa là gì.

đá

Công viên rất rộng, tổ chức sự kiện gì ở đây vẫn thoải mái, bao nhiêu người cũng chứa được. Tuy nhiên là chỉ có mấy cây dừa ở xung quanh, không có nhiều bóng mát nên buổi trưa sẽ rất nắng.

công viên

Công viên có hai hàng tùng trồng thẳng tắp, không gian đang thoáng đãng có chút bị chia cắt.

công viên

Nhưng đó cũng là nơi rất tốt để tránh nắng.

cây tùng

Một điểm đặc biệt nữa là ở khu vực này, các nắp cống rất cute, vẽ bao nhiêu nhân vật hoạt hình lên đó.

Sau khi chơi công viên một lúc thì mình chuyển ra bãi biển. Hí hí

yêu

Trên bờ biển có khá nhiều vỏ ốc với đủ màu sắc sặc sỡ. Trông đẹp vậy nhưng nó rất mỏng manh dễ vỡ, nên không thể nhặt về chơi được vì đi đường sẽ vỡ ngay.

ốc biển

Ở một góc khác, ngư dân đang kéo lưới. Mình cũng chỉ thấy họ kéo thôi chứ không thấy sản phẩm, có lẽ tối hôm trước họ đi thải lưới, giờ mới là lúc kéo về.

kéo lưới

Sau khi dạo biển xong, mình trở về, định đi bơi lần nữa, nhưng mệt quá nên ngủ luôn một mạch đến trưa. Trưa hôm đó, mình không đi ăn, mà ở phòng ăn đồ mang theo rồi gói ghém hành lý chuẩn bị trở về. Mang theo nhiều thứ quá muốn ăn cho hết mà không được, lại phải mang về.

Trở về

Đầu giờ chiều mình đã trở về rồi, lần này đi Vietnam Airlines nên chỉ cần bật airplane mode là đủ. Nhờ vậy mà chụp được mấy bức ảnh kỷ niệm.

ảnh chụp
ảnh khác

Tôi xin lỗi nếu bài viết có bất kỳ typo nào. Nếu bạn nhận thấy điều gì bất thường, xin hãy cho tôi biết.

Nếu có bất điều gì muốn nói, bạn có thể liên hệ với tôi qua các mạng xã hội, tạo discussion hoặc report issue trên Github.